Editor: May
Tần Cận đã sớm ngờ tới anh sẽ nói như vậy, yêu mị cười cười: “Chỉ mấy trăm vạn mà thôi, tôi cũng tặng nổi.”
”Thứ phụ nữ của tôi nhìn trúng, lúc nào thì tới phiên chú tặng.”
Thi Vực chậm rãi lấy một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá, quăng hộpthuốc lá sang một bên, lúc này mới châm thuốc, đưa vào trong miệng hútmột hơi.
Anh híp con ngươi sâu thẳm, khí phách giữa phong cách lẫn cử chỉ biểu lộ rõ ràng.
Mặc kệ lúc nào, anh đều sẽ cao ngạo giống như một vương giả, khiến người ta sợ hãi, không dám tới gần.
Tần Cận cảm thấy anh có chút nhàm chán, cúi người rút từ trong hộpthuốc lá ra một điếu thuốc ngậm lên miệng, móc bật lửa ra từ trong túiquần, nhưng đánh nhiều lần đều đánh không lên lửa.
Anh ta có chút khó chịu, trực tiếp ném bật lửa vào trong thùng rác bên cạnh, nhìn về phía Thi Vực: “Cho mượn hộp quẹt.”
”Không cho mượn.”
Thi Vực không có phản ứng, hoàn toàn không có tính toán muốn đưa bật lửa cho anh ta.
Tần Cận không phải là lần đầu tiên giao tiếp với anh, anh ta rất rõràng tính tình của anh, nói một không hai, nói không cho mượn chắc chắnsẽ không cho mượn.
Anh ta gọi bồi bàn tới đây: “Đi, cầm một cái bật lửa tới đây.”
”Vâng, Tần thiếu gia đợi một lát.”
Bồi bàn vừa đi, Thi Vực liền ném bật lửa nổi tiếng của anh tới, TầnCận phản ứng rất nhanh, đưa tay đón được, không kiềm được phát ra mộttiếng cười nhạo: “Không phải không cho mượn sao? Từ khi nào thì Thithiếu cũng trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277833/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.