Ngoại trừ Thi Vực, tất cả nam nhân viên làm việc đều đồng loạt nhìnvề phía bộ vị mấu chốt của Tô San, ánh mắt của bọn họ vội vàng lại nóngrực, rất rõ ràng là muốn kiến thức một chút rốt cuộc quần lót ren màuđen có bao nhiêu gợi cảm.
Tô San rõ ràng mặc quần áo, nhưng lại có loại cảm giácbị người nhìnthấy hết, loại cảm giác này không giống như lúc chụp ảnh lõa thể, làm cô ta đặc biệt phản cảm.
”Nhìn cái gì vậy! Còn chụp nữa hay không!”
Tô San biết mình không phải đối thủ của Thẩm Chanh, nói tiếp sẽ chỉ làm cô ta càng thêm khó xử, cho nên không thể không bỏ đi.
Thấy cô ta không truy cứu chuyện này, lúc này nhân viên làm việc mớithu hồi tầm mắt từ trên người cô ta, giả bộ làm ra bộ dạng thật sự chưatừng phát sinh chuyện gì, lập tức chỉ huy những người khác, “Mọi ngườimỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, chuẩn bị chụp ảnh!”
Điện thoại Thi Vực vang lên đúng vào lúc này, liếc mắt nhìn hiển thịcuộc gọi đến, anh nhíu mày, do dự một chút, tiếp nghe điện thoại.
Xuất phát từ thói quen, anh cầm điện thoại di động đi đến nơi bêncạnh không có người tiếp nghe, ánh mắt Thẩm Chanh đuổi theo bóng dángcủa anh, thấy nét mặt nghiêm túc của anh khi đang trò chuyện, cũng không nhịn được liền nhíu mày theo.
Không biết tại sao, tâm tình của cô lại bị anh dễ dàng tác động, hơn nữa còn có chút không thể khống chế.
Liếc mắt nhìn Tô San bị người vây quanh một lần nữa, Thẩm Chanh thản nhiên nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277827/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.