“Trai đẹp anh chớ trêu, tới chỗ như thế này để chơi, có ai không phải là người từng trải?” Nữ hình xăm cười trêu chọc một tiếng, có thâm ýliếc nhìn Thẩm Chanh, “Chẳng lẽ lại còn có non?”
”Để cho cô nói đúng rồi, chị gái, tôi chính là vậy.”
Đối với Thẩm Chanh mà nói, đây cũng không phải là một chủ đề quá kiêng kỵ.
Chính là, không phải thì không phải, có gì hay mà phải che che giấu giấu.
Biết nhiều lời là vô vị, nữ hình xăm cắt một tiếng, phẫn nộ bỏ đi.
Về chuyện có phải là non hay không, không còn cách nào chứng thực, cho nên hoàn toàn không có cách dùng điểm ấy mà nói chuyện.
Rất nhanh, nữ hình xăm liền cấu kết với tên đàn ông khác, kề vai sát cánh đi vào quán bar.
Rút tầm mắt về, Thẩm Chanh hừ nhẹ một tiếng với Thi Vực, di chuyển thân thể mình từ trên xe xuống.
Cô vừa ngồi chỗ tay lái buộc dây an toàn, Thi Vực liền mở ghế cửa xe trước ra, trực tiếp ngồi lên.
Thả nghiêng chỗ ngồi, lười biếng nằm nghiêng, cũng không cài giây nịt an toàn, lấy tay chống mặt, cứ như vậy nhìn sườn mặt Thẩm Chanh.
Thẩm Chanh quay đầu nhìn anh, không vui mở miệng, “Anh tới đây làm gì?”
”Có thể làm gì, đương nhiên là về nhà.” Giọng nói ám ách, mang theo hơi thở đầu độc người.
”Không cần xe của anh nữa hả?”
”Một lát nữa sẽ có người lái đi.”
“....”
Lái xe ra ngoài, chạy từ từ trên ngã tư đường.
Sắc trời dần dần tối xuống, lúc này mới là lúc vừa bắt đầu cuộc sống về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277779/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.