Editor: May
”Không có không có, chúng tôi không có so sánh xinh đẹp.”
Diệp Tử giống như là đã làm việc trái với lương tâm, vội phủ nhận.
Quản lý Triệu trực tiếp bỏ qua sự hiện hữu của cô bé, nhìn về phía Thẩm Chanh, “Cô đi theo tôi.”
Nói xong, bước đi đến phòng tài liệu.
Đợi cho quản lý Triệu đi vào, Diệp Tử mới duỗi móng vuốt ra lôi kéo tay Thẩm Chanh, nói nhỏ: “Xong rồi mỹ nhân, lão vu bà nhất định là muốn chỉnh chị.”
Thẩm Chanh nhíu mày, “Lão vu bà?”
”Ừ.” Diệp Tử gật gật đầu, dẩu môi, “Bà ta đặc biệt hung dữ, có chuyện dạy dỗ người, không có gì cũng dạy dỗ người, cho nên mọi người đều gọi bà ta là lão vu bà ở sau lưng.”
”Nhìn ra rồi.”
Vừa rồi lúc cô đi phòng làm việc trình diện, không phải bà già kia cũng đã rất muốn dạy dỗ cô sao.
Lại nói, cái biệt danh lão vu bà này vẫn rất thích hợp với bà ta.
Thấy Thẩm Chanh muốn đi vào, Diệp Tử nhỏ giọng nhắc nhở: “Mỹ nhân, nhớ đừng tranh luận đó!”
Thẩm Chanh vểnh khóe môi, vỗ nhẹ ở trên vai của cô bé, sau đó đi vào phòng tài liệu.
Diệp Mân nhận điện thoại vào lúc này, nói đơn giản hai câu liền cúp điện thoại.
”Diệp Tử, chị còn có việc phải đi xử lý, đi trước nhé.”
”Chị, chị không đợi mỹ nhân đi ra sao?”
”Không đợi, một lát nữa em nói cho cô ấy biết một tiếng là được rồi.”
”À vâng, vậy tối nay em sẽ điện thoại cho chị!”
”Đi đây.”
Không đợi Thẩm Chanh đi ra, Diệp Mân liền rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277773/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.