Editor: May
Nghe được quản lý căn dặn, nhân viên cửa hàng đi nhanh vào phòng thử áo, gấp xếp chỉnh tề quần áo, cất vào trong túi tinh xảo, dùng hai tay đưa cho Tôn Nham.
Tôn Nham vừa cất bước, nhân viên cửa hàng không thể chờ đợi được hỏi, “Quản lý, xảy ra chuyện gì? Sao ông chủ có thể tùy tiện tặng người ta một bộ quần áo vài chục vạn?”
Quản lý vuốt vuốt mồ hôi lạnh, không có trả lời vấn đề của các cô, mà là nhắc nhở: “Các người nhớ kỹ, về sau nếu cô ta lại đến, khách sáo mời cô ta đi vào hầu hạ trà ngon nước tốt!”
Nhân viên cửa hàng không rõ, nhưng không có hỏi nhiều.
Nhìn thấy Thẩm Chanh mặc một bộ áo mới đi ra, Điềm Tâm vui sướng, “Gâu gâu....”
Nghe được tiếng kêu của nó, Thẩm Chanh quay đầu lại vỗ một phát trên đầu mũm mĩm của nó: “Không được kêu!”
Điềm Tâm bị đau, rủ đầu xuống, hạ giọng grừ một tiếng: “Ô ~....”
Thẩm Chanh lại vỗ nó một cái, “Còn kêu!”
Điềm Tâm:....
Tôn Nham lái xe, dùng tốc độ chậm nhất đi ở phía sau, dưới đèn đường, bóng dáng một người một chó này dường như rất đẹp mắt.
Để tốc độ xe đến chậm nhất, anh lấy điện thoại di động ra, chụp một tấm hình gửi cho Thi Vực.
Cùng lúc đó, nước ngoài.
Thi Vực vừa kết thúc một cuộc họp video, liền nhận được một tin nhắn.
Ngón tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng trượt màn hình mở khóa, mở tin nhắn ra.
Nhìn thấy người trong hình, khóe môi giơ lên, mang theo độ cong âm hàn.
Tôn Nham chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277770/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.