Editor: May
Bị người ta dùng loại ánh mắt này nhìn đã không phải là lần đầu tiên, Thẩm Chanh chẳng hề để ý chút nào.
Tôn Nham đi qua, hô một tiếng thiếu phu nhân.
Thẩm Chanh ừ một tiếng, bỏ điện thoại di động vào túi quần trong, lưu loát thu hồi chân, mau chóng đứng dậy.
Động tác thuần thục, làm liền một mạch.
Tôn Nham hỏi: "Thiếu phu nhân, có phải người nhìn trúng bộ quần áo nào không?"
Thẩm Chanh không nói gì, bàn tay trắng nõn trực tiếp chỉ manocanh trong tủ ở cửa, lạnh lùng mở miệng: "Lộ bộ quần áo này ra."
"Này...." Tôn Nham có chút thẹn thùng, mặc kệ đối với người mẫu hay là đối với người, đưa ra loại hành vi cởi quần áo này đều là phi thường ác liệt.
"Hả?" Thẩm Chanh nheo con ngươi lại.
"Khụ! Thiếu phu nhân, chuyện này giống như có chút không tốt lắm...."
"Hả?" Giọng điệu thoáng tăng thêm vài phần, mang theo cảm xúc uy hiếp.
"Được! Lột ra!"
Tôn Nham bước nhanh đến phía trước, làm ra một hành động vĩ đại mà cho tới bây giờ anh cũng không dám nghĩ, trực tiếp cởi quần áo trên người manocanh xuống.
"Này! Anh làm gì vậy? Đừng đụng vào bộ đồ này, làm dơ làm hư anh bồi thường nổi sao?" Nhân viên cửa hàng gấp đến độ dậm chân.
Thẩm Chanh nhìn cô ta, cười như không cười hỏi, "Giá trị bao nhiêu tiền?"
"Ba mươi tám vạn tám."
"Phốc!" Tôn Nham xông một búng máu lên cổ họng, suýt chút nữa phun ra rồi, giá tiền này thật sự là dọa sợ anh.
Thẩm Chanh cũng là bị giật mình, đôi mi thanh tú nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277768/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.