Editor: May
Sòng bạc rất lớn, trong trong ngoài ngoài, có ít nhất trên trăm tấm chiếu bạc.
Du côn, bồi bàn, cộng lại ít nhất cũng có tới mấy trăm người.
Mà có thể đi ra vào sòng bạc, người có thể bài bạc trong này, không phú thì cũng quý, không phải kẻ có tiền, thì chính là người có quyền, người thường hoàn toàn đừng hòng đi vào.
Nhưng Thẩm Trung Minh, ngược lại là một tiền lệ.
Bởi vì Thi Vực chuyển lời, ông chẳng những có thể tùy ý ra vào, còn có thể sử dụng chips không hạn chế, thua thì tính cho sòng bạc, thắng thì tính cho ông.
Cho nên ông chính là ngày ngày cá độ ở trong này, cũng không có người ra đuổi ông đi ra ngoài.
Thẩm nhưng Trung Minh sẽ không cá độ khác, cùng lắm chỉ đổ xúc xắc lớn nhỏ.
Ông vừa đổ xong, còn chưa mở, đã bị người không khách khí túm một phát đến bên cạnh.
"Thẩm Trung Minh, ngoại trừ cá độ thì cha không thể làm được chút chánh sự sao? Đánh cuộc cá độ, cả ngày chỉ biết cá độ! Không biết tiến bộ chút nào!" Thẩm Chanh chẳng hề có một chút khách sáo, vừa đến liền đổ ập xuống chửi rủa ông một trận.
"Con gái, miệng con không thể lưu tình một chút sao?" Thẩm Trung Minh cười mỉa, "Cha cũng là mới đến!"
"Cút! Cha vừa đi toilet trở về thì có!" Thẩm Chanh nổi giận.
"Ây da da, vẫn là con gái nhà cha hiểu cha, thật sự là không uổng công cha nhọc công khổ sở nuôi con lớn như vậy...."
"...." Nha, lúc nói lời này, chẳng lẽ không có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277766/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.