Editor: May
Cúi đầu nhìn người phụ nữ an tĩnh kỳ quái trong ngực, Thi Vực híp híp mắt, dùng ngón tay suông dài nâng cằm của cô lên, "Muốn nói chuyện gì với tôi?"
Thẩm Chanh không có đẩy tay của anh ra, ở dưới ánh mắt nóng rực của anh, cô càng trở nên tỉnh táo.
Tự nâng dũng khí lên một chút, cô mím đôi môi đỏ mọng, "Có phải anh điều tra tôi không? Chuyện của tôi, anh biết được bao nhiêu?"
Nếu như cô đoán không sai, anh hẳn là đã biết được sự tồn tại của em trai cô, hơn nữa còn rõ như lòng bàn tay thân phận thật của cô.
Dùng năng lực và bản lãnh của anh, muốn điều tra Thẩm Chanh cô, đây là một chuyện dễ dàng!
Đúng như lời của anh, chỉ có anh muốn làm, không có anh không làm được.
Điểm này, cô không thể phủ nhận.
Bởi vì sự lợi hại của anh, cô đã sớm được chứng kiến rồi!
Nghe được giọng nói của cô, Thi Vực dùng ngón tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng mơn trớn trên cằm bóng loáng của cô, con ngươi lạnh như hàn đàm híp đến càng sâu hơn, "Chỉ cần chuyện có liên quan đến Thẩm Chanh Tử kia, tôi gần như đều phải biết."
Tuy rằng ba chữ Thẩm Chanh Tử khiến Thẩm Chanh có chút khó chịu, nhưng cô không có tâm tư so đo với anh, chỉ là lạnh lùng mở miệng, "Anh đã biết, vậy nên cách xa tôi một chút, tôi có quá nhiều kẻ thù, sợ rằng sẽ liên lụy đến anh."
Thi Vực nghe tiếng, khẽ hừ mũi, "Kẻ thù? Nực cười! Ai dám đối nghịch với người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277714/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.