Editor: May
Đi ra từ trong phòng bệnh, Thẩm Chanh bước nhanh đi đến đầu hành lang.
Tính cảnh giác của cô rất mạnh, vừa ra khỏi phòng bệnh liền phát hiện có người theo dõi phía sau, vì vậy bước nhanh hơn.
Cô nhanh, người phía sau cũng mau.
Cô chậm lại, người phía sau cũng chậm lại theo.
Trong hành lang trống trải, tiếng bước chân dồn dập có vẻ hơi đột ngột.
Đi đến cầu thang một tầng lầu, cô lưu loát xoay người ở một lối ra an toàn, dùng lưng chống đỡ cửa, lúc đi vào, cô dùng ánh mắt cảnh giác nhìn quét bốn phía.
Trên hành lang, không có một bóng người.
Người vẫn luôn đi theo phía sau cô, giống như ẩn núp quan sát bất cứ lúc nào.
Thậm chí Thẩm Chanh có thể cảm nhận được, ở chỗ nào đó, có một đôi mắt mang theo địch ý, đang nhìn mình chằm chằm.
Cô nheo con ngươi lại, xoay người nhanh chóng đi vào lối đi an toàn, thuận tay khóa cửa lại.
Bước nhanh đi qua một đường hành lang, ở chỗ quầy y tá, cô chen vào thang máy, ấn phím T1 phía dưới.
Một loạt động tác này, nhanh đến kinh người.
Có lẽ ngay từ sáu năm trước, cô liền luyện thành một thân năng lực bách độc bất xâm.
Cho dù là vào lúc gặp phải nguy hiểm, cũng không sợ hãi chút nào, trầm tĩnh đối phó.
Người trong thang máy không nhiều lắm, ngoại trừ người nhà hai bệnh nhân, chính là một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng.
Thẩm Chanh đứng ở gần nhất, nữ bác sĩ đứng ở bên cạnh cô, trong tay bưng một cái khay, bên trong là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277709/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.