Editor: May
Không có Thi Vực quát bảo ngưng lại, Điềm Tâm càng làm thậm tệ hơn.
Hàm răng sắc bén kia cắn ga giường không buông, tiếp tục xé rách ga giường đã trở thành mảnh nhỏ.
Mắt đen lõm sâu không ngừng xoay chuyển nhìn trừng trừng Thẩm Chanh nằm ở trên giường, tàn nhẫn grừ grừ: "Grừ...."
Nhìn thấy cử động của Điềm Tâm, bọn người hầu toát mồ hôi thay nó, sau đó giống như dẫn dắt mở miệng: "Điềm Tâm, đừng làm rộn, mau ra đây...."
Điềm Tâm đâu chịu đi ra ngoài, không nhúc nhích đứng trước giường, mắt lộ ra hung quang.
Thẩm Chanh mặc kệ nó, lấy điện thoại di động ra chơi trò trò chơi, lúc chơi đến tâm tình tăng vọt, còn có thể hô to mấy câu.
Thi Vực khẽ liếc nhìn cô, bước đi đến trên ban công.
Tay thon dài đẩy cửa sổ thủy tinh sát đất ra, ưu nhã ngồi xuống, rút một điếu xì gà từ trong hộp thuốc tinh sảo ra.
Kẹp xì gà ở đầu ngón tay, đốt lên, đưa vào trong miệng, hít sâu một hơi, đuôi xì gà dấy lên ngọn lửa.
Chậm rãi phun ra một vòng khói, vòng khói lượn quanh trong không khí, đang từ từ tiêu tán.
Một cổ mùi xì gà nồng đậm bắt đầu tràn ngập ở trong phòng ngủ rộng lớn.
Anh ưu nhã giống như là đế vương, phong cách lẫn cử chỉ đều hoàn mỹ đến mức làm cho người ta không dám nhìn thẳng, bọn người hầu chỉ nhìn anh một cái, liền nhanh chóng thu hồi tầm mắt, kế tiếp lại rơi vào trên người Điềm Tâm.
"Grừ.... gâu!"
"Grừ!"
"Gâu...."
Điềm Tâm bất mãn vì không được để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277681/chuong-89.html