Chương trước
Chương sau
“Mau đuổi theo đi! Đuổi tới nói sau, anh đuổi không kịp người ta, cũng không cần trở lại.” Thiểu Phân chứng kiến bộ dạng ngơ ngác của Tống Trọng Hi. Trong lòng nhóm một mồi lửa, thiếu chút nữa duỗi ra chân đem anh đá ra văn phòng, dùng cả tay chân, đem anh đẩy ra cửa.

Tống Trọng Hi còn sót lại bản năng phản ứng chạy ra cửa, bên tai chỉ lưu lại tiếng cố gắng của sinh viên làm thêm...

Nhanh chóng đuổi! Đuổi tới nói sau, nói sau...

“Hô! Em làm gì chạy nhanh thế?” .

Chạy trốn thở hồng hộc, Tống Trọng Hi thật vất vả đuổi đến công viên nhỏ gần đó mới bắt được eo của bạn gái đại nhân, ngã vào trên thảm cỏ ở công viên.

Dám dính chặt với cô gái khác như vậy, đuổi theo làm gì vậy?

Anh cùng các cô ấy nói chuyện là được rồi! Còn mang bữa sáng! Cô sẽ không tri kỷ như vậy... Hừ! Chứng kiến Hamburger và đồ uống, tâm Kỳ Trâm đã ngâm trong thùng dấm chua.

“... Anh đuổi theo tôi làm gì?” Khuôn mặt tái nhợt, giọng điệu của cô lạnh như băng, “Tiết đầu giờ học sắp đến rồi, tôi sẽ bị muộn.”

Hả, người nọ là như thế nào? Không hề cảm giác...

Người đàn ông ôm người con gái nhỏ đang tức giận vào lòng, hai tay vòng quanh càng chặt hơn, nhưng hề buông lỏng, “Muộn là chuyện của em! Ai bảo em muốn tới thăm anh, còn bị em bắt được!”

“A...” Một tuần lễ không gặp, giọng điệu vẫn đồng dạng ngây thơ!

“A cái gì a, tức giận cái gì? Anh đắc tội gì với em, em cũng không tiếp điện thoại của anh, không phải thừa dịp anh bận muốn chết đá anh sao...” Tống Trọng Hi tâm tình không sảng khoái ở trong công viên.

Hả, vợ chồng son cãi nhau nha!

Người chạy bộ ngang qua công viên lúc sáng sớm, nghe được Tống Trọng Hi khóc thét, nhịn không được nhìn hai người, khóe miệng nhịn không được vui vẻ.

“Aizzz! Anh đang nói xằng nói bậy cái gì!” Mặt đỏ lên, trừng người yêu.

“Anh nói thật! Anh đẩy nhanh tốc độ làm việc là muốn mang em đi chơi, đã ba mươi mấy tiếng đồng hồ không ngủ... Sau đó còn...” Không nói không ủy khuất, Tống Trọng Hi càng nói càng cảm giác mình rất đáng thương.


Ngưng mắt nhìn người đàn ông phản ứng có điểm trì độn, cái cằm dài ra, con mắt còn trừng được đặc biệt lớn, trong nháy mắt cô tin tưởng giờ anh làm việc vượt qua cả nói.

“Em lại không muốn anh dẫn em đi chơi...” Cô thì thào đáp lại.

Vốn đang giận anh làm chuyện gì cũng không thương lượng cùng mình, chứng kiến người yêu đem bản thân biến thành như vậy, tâm lại trong nháy mắt mềm xuống.

“Nhưng anh muốn! Sinh nhật em sắp đến rồi! Anh muốn mang em đi chơi!” Tống Trọng Hi trăm phần trăm là người yêu tốt, tuyệt đối sẽ không quên sinh nhật người yêu.

“Miệng tựa như dính mật đường.” Khóe miệng của cô dạng độ cong hoàn mỹ.

Mặc kệ trong khoảng thời gian này, trong lòng anh có nhiều chuyện bực mình đến như thế nào, sau khi nghe người yêu nói? Tất cả đều ném đến chín từng mây.

Trên thực tế, hôm nay cô tới phòng làm việc của anh, cũng chỉ là muốn tới xem tình huống anh như thế nào.

Bởi vì tối hôm qua cô gọi điện thoại đến chỗ ở của anh, Từ Bị Thần nghe điện thoại, ngoại trừ giọng điệu không tốt ra, còn nói với cô anh trai đã xem phòng làm việc là nhà, đã vài ngày chưa trở về... Không biết bạn gái anh trai phá sản thế nào, lại có thể khiến anh biến thành một người làm việc điên cuồng từ đầu đến đuôi.

Cô không biết Từ Bị Thần có biết cô chính là bạn gái Tống Trọng Hi hay không, nhưng vì Bị Thần phàn nàn, cô quyết định vào hôm nay trước khi đi học đến phòng làm việc một chuyến.

Cô muốn tận mắt thấy Tống Trọng Hi rốt cuộc đang bận rộn cái gì, còn hơn ở trường học đoán mò!

“Thật mà! Anh đã có kế hoạch tốt lắm.” Nằm ở trong ngực bạn gái nhiều ngày không thấy, Tống Trọng Hi đột nhiên cảm thấy cố gắng mấy ngày liên tiếp qua là có giá trị, ngực của cô quả nhiên vẫn ấm áp, làm cho anh rất nhớ! Anh không muốn đứng dậy...

“Vậy anh cũng phải xem em có nghỉ hay không!” Vuốt mái tóc hỗn loạn của anh, Kỳ Trâm nhìn người đàn ông bề ngoài anh tuấn, nhưng tâm tính lại mang tính trẻ con thập phần thuận mắt.

“Sẽ chờ em có... Anh không vội…” Ý thức có chút tan rã, rốt cuộc tập trung không nổi.

Mắt của anh thật sự nặng nề...

Tống Trọng Hi vốn chống chết trước máy vi tính, kiên trì không đi ngủ, sau khi nhìn đến bạn gái yêu mến, tựa như uống thuốc ngủ, mí mắt càng ngày càng không nghe trí não sai kiến. Muốn ngủ quá! Bằng không anh miễn cưỡng chút là được...

“Anh không vội, em cũng không vội!” Chú ý tới hô hấp càng ngày càng an ổn của người đàn ông, cô biết rõ trạng thái mệt mỏi của anh đã đến đạt cực điểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.