Bà ngoại nghe thế liền chạy vào. Trước mắt thấy con trai mình thì đang ôm đầu, cháu gái thì khóc lóc một bên. Bà không biết đã xảy ra chuyện gì nữa liền chạy đến xem tình hình cậu Huy.
_ Huy à con sao thế?. Con đau ở đâu à?.
_ Con không sao.
Tôi tự trách bản thân mình vì đã gián tiếp ảnh hưởng đến cậu.
_ Là tại cháu bà ơi, tại cháu hết. Nếu như cháu không đồng ý và họ không đến đây thì cậu sẽ không sao cả. Là tại con.
Bà ngoại như hiểu ra được vấn đề, bà cũng đoán ra được chiếc xe vừa rồi là của gia đình kia. Bà vỗ vai tôi.
_ Cũng không phải là lỗi của con. Chỉ trách nhà mình nghèo quá nên mới ra cớ sự này. Bà già rồi không làm được gì ra tiền, lại thêm cậu con nằm viện nữa. Mọi gánh vác đều đặt lên vai con .
_ Hóa ra mẹ cũng biết mọi chuyện à?. Tại sao lại giấu giếm con chứ?
_ Mẹ sợ lắm con à. Bác sĩ dặn không được để con bị kích động ảnh hưởng đến não bộ thì sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng hơn nữa. Nên mẹ và con Dương mới giấu. Con bé cũng khổ sở lắm rồi. Nó chỉ mới 17 18 tuổi đã phải chấp nhận đi lấy người ta. Mai sau nếu hạnh phúc thì không sao chứ mà không ra gì nữa thì lại càng khổ.
_ Vậy là mẹ cũng đồng ý cho nó lấy thằng kia à. Hai đứa lại chẳng hề quen biết hay có tình cảm gì với nhau thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-vay-de-cuoi/2487988/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.