Edit: Lazy Girl.
Thần sắc mỗi người mỗi khác.
Chỉ trong chốc lát, Chu Bá Tu đưa ra nghi vấn mới: "Làm thế nào mà con có thể đảm bảo cô bé này sẽ không suy nghĩ nhiều trong lúc chơi game?"
Tô Hành cũng nhìn Chu Lệnh Hành, chờ đợi câu trả lời của anh.
Ngay cả khi không chỉ huy, cô cũng không thể không suy nghĩ trong lúc chơi game được.
Chu Lệnh Hành cười nhạo: "Con sẽ không để cho cô ấy có cơ hội để suy nghĩ," dừng một chút nói tiếp, "sau này thi đấu, tôi chỉ huy."
Nếu đã quyết định đi cùng nhau, cũng phải có khí thế chút.
Cô là đồng đội của anh, cũng là người mà anh thích.
Vì vậy, anh muốn mình vừa là bạn đồng hành, vừa là kỵ sĩ bảo vệ cô.
Anh muốn bảo vệ cô cho đến cùng.
Tô Hành sửng sốt, ánh mắt lóe lên.
Không biết vì sao, giờ khắc này, giọng điệu của Chu Lệnh Hành khiến cô có niềm tin hơn.
Tô Hành cong môi: "Cháu tin tưởng anh ấy."
Chu Bá Tu nhướng mày, nhìn thấy không khí khác thường giữa hai người này, liền hiểu ra.
Có chút ngạc nhiên, tại sao ông lại không hề biết con trai của mình lại thích mẫu người này ta?
Lại quay sang nhìn Tô Hành, nghiễm nhiên cũng đem cô trở thành con dâu tương lai của mình.
Ngữ khí cũng từ giọng điệu công việc chuyển sang tùy ý hơn: "Được rồi, trước tiên cứ thử trong ba tháng đã. Nếu trong ba tháng này, bệnh tình có chuyển biến tốt, bác sẽ đồng ý cho cháu tiếp tục chơi."
Chu Lệnh Hành nghe thấy được đáp án mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-ngu-them-chut-nua/1051291/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.