Edit: Lazy Girl.
Tô Hành chậm rãi mở chiếc túi nilon mà Chu Lệnh Hành vừa mới đưa cô.
Một túi thuốc pha với nước ấm cùng một hộp thuốc giải rượu.
Tô Hành không khỏi nhướng mày, khóe miệng khẽ cong lên.
Người này... có vẻ cẩn thận hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.
Suy nghĩ xong, Tô Hành lấy di động ra mở WeChat lên, bấm vào chân dung của Chu Lệnh Hành.
【 Cảm ơn. 】
Khung chat lập tức hiện lên "Đối phương đang nhập chữ."
Tô Hành dựa lưng vào tường, yên lặng nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại chờ tin nhắn trả lời.
Nhưng mãi mà không thấy gì. Dòng nhắc nhở đó cũng biến mất.
Khoảng tầm 5 phút trôi qua, vẫn không có một tin nhắn hồi âm nào.
Cô hơi bực bội, ném điện thoại qua một bên rồi gục đầu xuống gối.
Cảm thấy vui vẻ vì những hành động của một người, cũng vì những thay đổi của người đó mà cảm thấy lo lắng bất an, cảm thấy bản thân mình không tốt, nhưng vẫn không thể kiểm soát được tâm tình của chính mình.
Ở một căn phòng cách vách.
Chu Lệnh Hành cầm di động, ánh mắt có chút mơ hồ, thơ thẩn.
Nếu Chu Lệnh Hồi ở đây, chắc chắn sẽ nói cho Chu Lệnh Hành biết, cái ánh mắt này của anh chính là đang thấp thỏm.
Chu Lệnh Hành đích thực cũng đang cảm thấy rất khẩn trương.
Nhìn thấy một câu "cảm ơn" đơn giản từ Tô Hành, anh cũng không biết cái chiêu sắc / dụ vừa rồi có hiệu quả hay không nữa.
Chậc.
Không nghĩ tới việc này khó thiệt.
Tôn Hòa ở trên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-ngu-them-chut-nua/1051289/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.