Edit: Lazy Girl.
Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, Chu Lệnh Hành ngẩng đầu lên nhìn.
Sau khi thấy rõ người vừa mở cửa, liền thở phào. Ở thời điểm quan trọng này, anh không thể nào giữ được sự bình tĩnh thường ngày của mình nếu lỡ có nhìn thấy Tô Hành dù chỉ 1 giây.
Tôn Hòa nhìn Chu Lệnh Hành, giả vờ ngạc nhiên: "Sao lên lầu nghỉ ngơi nãy giờ mà vẫn còn ngồi ngơ ngơ ngẩn ngẩn gì ở đây? Nghỉ ngơi kiểu gì vậy?"
Chu Lệnh Hành cười nhạt: "Anh cũng thấy mà?"
Tôn Hòa cười theo: "Sao? Giờ mới chịu thừa nhận hả?"
Người đàn ông trên giường thản nhiên khoanh tay ngồi xuống, vẻ mặt bình tĩnh, không có chút xấu hổ nào. 囧
"Suy đoán của anh đã trở thành sự thật cách đây 1 tiếng đồng hồ."
Tôn Hòa tính trêu chọc tiếp, nhưng không ngờ Chu Lệnh Hành lại nói toẹt ra hết rồi.
"Phát hiện muộn cũng không phải chuyện gì xấu, chỉ cần theo đuổi thành công sớm sớm là được."
Tôn Hòa nhướng mày: "Nhanh như vậy đã có kế hoạch tiếp theo rồi à?" rồi cười xấu xa nói: "Nói anh biết đi? Anh sẽ tư vấn giúp cậu."
Chu Lệnh Hành mặt không đổi sắc, từ trong miệng thốt ra hai chữ.
"Sắc / dụ."
"Phụt —— ha ha ha ha ha ha ha!"
Tôn Hòa bật cười.
Anh vừa mới nghe được cái gì cơ?? Sắc / dụ??
Mẹ nó chứ sắc / dụ.
Chu Lệnh Hành cũng thừa biết thể nào Tôn Hòa cũng sẽ có cái biểu cảm này, chỉ lạnh lùng liếc cái người đang cười muốn chảy nước mắt kia.
Chờ Tôn Hòa cười cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-ngu-them-chut-nua/1051286/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.