Edit: Lazy Girl.
Chu Lệnh Hành nhướng mắt nhìn Tô Hành đối diện, không trả lời câu hỏi của cô, "Tôi đói bụng rồi, đi ăn thôi."
Nói xong liền đứng dậy xuống xe.
Tô Hành sững sờ hai giây, ngoan ngoãn đi theo Chu Lệnh Hành.
Kỳ lạ, cô rõ ràng có chuyện muốn hỏi, nhưng bây giờ nhìn thấy bóng dang cao lớn trầm mặc của người đàn ông này hòa cùng màn đêm, cô lại nói không nên lời.
Hai người lặng lẽ bước đi, vỉa hè rộng rãi không một bóng người, yên tĩnh cực kỳ.
Một cơn gió nhẹ thoảng qua, gió xuân còn phảng phất chút lạnh khiến Tô Hành không khỏi rùng mình.
Người đàn ông phía trước hơi dừng lại, tự nhiên mà cởϊ áσ khoác ra, khoác vào cho cô.
Tô Hành ngẩn người, giọng nói Chu Lệnh Hành truyền đến bên tai.
"Ăn mì không? Gần chỗ này không có gì để ăn."
Tô Hành nhìn áo khoác vẫn còn hơi ấm trong trên người, lẳng lặng mặc vào, vội vàng đuổi theo.
Tuy rằng biểu tình trên mặt không thay đổi, nhưng ý cười trong mắt đã phản ánh tâm tình của cô lúc này.
Người đàn ông này đúng là bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp mà.
Hai người tìm một quán mì ngồi xuống, khách không nhiều, chỉ lác đác vài ba bàn.
Chu Lệnh Hành lấy thực đơn, trực tiếp đưa cho Tô Hành.
Ông chủ cười tủm tỉm thò đầu ra: "Tới rồi hả, vẫn như cũ?"
Người đàn ông cười gật đầu.
Tô Hành nhìn ý cười trên mặt anh, cảm thấy có chút mới lạ.
Cô nhanh chóng khép lại thực đơn rồi đưa cho ông chủ: "Của tôi giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-ngu-them-chut-nua/1051268/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.