Chương trước
Chương sau
Edit: Lazy Girl.
Tình hình đang rất là tình hình: lúc mình kiếm truyện để tập edit, thấy bộ này chưa có ai dịch nên mới nhảy hố. Nay tự dưng lướt bxh, thấy có nhà Morgan cũng đang dịch bộ này trước mình. Tuy là trùng truyện, nhưng lỡ rồi nên mình sẽ ráng dịch nốt (vừa dịch vừa đọc luôn ạ) (3/3/2021)
------
Chu Lệnh Hành đang ở đường giữa cùng với LeBlanc, thấy đối phương lộ sơ hở, ngay lập tức, anh đẩy lính lên cao đến gần trụ đối phương, ấn W tiến đến gần yêu cơ, rồi lại phím A kích hoạt kỹ năng bị động, đồng thời ấn Q phân thân cùng tiến lên đánh yêu cơ LeBlanc, thêm một chiêu E gây sát thương. Cuối cùng, khi trụ phòng thủ của đối phương chỉ còn 1/6 máu, Chu Lệnh Hành quay người nhấn W chuồn đi.
Yêu cơ LeBlanc thậm chí còn chưa hiểu chuyện gì vừa diễn ra, đã thấy màn hình chuyển xám.


Một lúc sau, người chơi LeBlanc run rẩy gõ chữ:
【 Năm người các ngươi là dân chuyên à? 】
Bất kể là đánh thường hay đánh hạng, nếu bọn họ là dân chuyên, thì chắc chắn sẽ gặp đối thủ cũng là dân chuyên. Bên này, thiếu niên chơi LeBlanc tên Giang Hàn, là sinh viên đại học W, ngày thường không có việc gì làm, đều sẽ cùng đám bạn cùng phòng là dân chuyên đi đánh LOL. Nếu lí giải theo cách này, thì đối diện cũng sẽ là năm dân chuyên.
Phòng có năm người, chỉ có mình cậu là rank bạc, tuy rằng cậu chưa từng chung ván với Sleeping, nhưng gần đây trên mạng ồn ào truyền đến những video của Sleeping. Vì xem quá nhiều nên cậu có biết người này.
Mặt khác, nghe nói, Sleeping từ trước đến nay luôn đơn thân độc mã. Hơn nữa, thao tác vừa rồi của đường giữa cũng không phải dạng vừa, đường trên Teemo thì diễn như thật, còn đường dưới phe mình thì lại bị chèn ép liên tục. Đường nào cũng mạnh mẽ một cách thái quá như vậy làm cậu thắc mắc cực kỳ.

Nếu bọn họ đều quen biết Sleeping, sao cậu lại chưa từng nghe qua những cái tên này nhở?
Đồng đội của Sleeping cường hãn như vậy thì tại sao Sleeping lại ngây ngốc ở rank bạc lâu đến vậy?
Giang Hàn nhìn xác của mình ngay trước trụ phòng ngự, quay đầu nhìn bạn cùng phòng đang điều khiển Rumble mới được sống lại, cảm thấy tất cả những điều này thật phi logic.
Nhưng cậu cũng nhanh chóng đưa ra kết luận rằng, Sleeping này có lẽ là clone của một vị đại thần nào đó, và bằng chứng xác thực nhất chính là team toàn những người trâu bò.
Nghĩ vậy, Giang Hàn cảm thấy như được khai sáng, như thể mọi nghi ngờ đều đã có lời đáp.
Thao tác của Sleeping thế này, không hề giống như của một người rank bạc. Sleeping không bao giờ đi gank hay tham gia giao tranh chắc là bởi vì anh ta khinh thường những người này.

Anh ta mở tài khoản nhỏ chắc là để giải trí, cho dù có là dân chuyên đi chăng nữa,  thì đồng đội của anh ta lại toàn những vị tướng như Zed hay Teemo.
Nghĩ đến đây, Giang Hàn thả lỏng hoàn toàn, một người rank bạc như cậu mà đấu với một đám chuyên nghiệp, nếu mà thắng thì có vẻ không được bình thường cho lắm, đúng không?
Suy nghĩ linh tinh một hồi cũng đến thời gian được sống lại, Giang Hàn chạy ra đường giữa, cùng lúc mua thêm món trang bị tốt.
Khó lắm mới có cơ hội được chung ván với những đại thần, phải biết tận dụng, quan sát thật kỹ.
Cái cậu này vậy mà cũng đoán đúng được tám chín phần, nhưng Giang Hàn không biết là, mấy cái người này chẳng phải là đại thần gì cả, mà là một đám tuyển thủ chuyên nghiệp chân chính đem ván đấu này để test thao tác. Cái tên Sleeping này cũng chả phải đại thần gì cả, mà là một người mới hoàn toàn.
Một loạt thao tác làm cho Giang Hàn giật mình khi nãy, cũng đều là Chu Lệnh Hành đánh bậy đánh bạ.
Số lần chơi Zed của Chu Lệnh Hành còn chưa vượt qua 3 lần. Khi nãy, những lần Chu Lệnh Hành tung chiêu chuẩn lên vị trí của Giang Hàn đều là do vận khí không tồi. Chỉ là do lượng máu của tướng Zed khỏe hơn so với những vị tướng khác, nên Chu Lệnh Hành mới có thể rút lui an toàn mà chưa bị trụ bắn chết.
Giang Hàn cũng dần nhận ra khi nãy là do yếu tố may mắn, bởi vì sau đó, Zed luôn đứng ôm trụ giữa, không hề chạy sang những đường khác. Đã vậy còn bị bọ ngựa Kha"Zix lấy đi mất hai mạng hạ gục.
Khi bọ ngựa Kha"Zix đến gank đường giữa lần thứ ba, Giang Hàn sau khi thấy hai lần gank thành công trước đó, liền chủ động đi theo bọ ngựa gank phụ. Yêu cơ LeBlanc ấn W tiến lên, trực tiếp phóng ra phân thân, tiếp cận Zed từ hai hướng. 
Trong chớp nhoáng, Zed vậy mà lại chạy thẳng về phía bên phải phân thân, Giang Hàn lập tức phóng E khóa Zed lại.
Zed phản ứng cực nhanh, ấn W mở trói, và lao thẳng vô LeBlanc.
Bọ ngựa Kha"Zix thấy tình hình có vẻ không ổn, liền nhảy ra khỏi bụi cỏ để chi viện cho đồng đội. Vừa nhảy ra khỏi bụi cỏ thì bất ngờ bị sóng âm đá trúng. Tu sĩ mù Lee Sin từ trong bụi cỏ nhấn Q đuổi theo Kha"Zix, trực tiếp đá Kha"Zix ra sau rồi lại dùng chiêu cuối liên hoàn đá vô thẳng bọ ngựa cùng yêu cơ.
Lúc này, chiêu cuối của Chu Lệnh Hành cũng vừa hồi lại, anh không thích đánh nhau, nên nhấn E liên tục cùng với W rời khỏi hiện trường. Tu sĩ mù liếc thấy thanh máu của yêu cơ LeBlanc không còn nhiều, mặc kệ hắn, trực tiếp đuổi theo bọ ngựa Kha"Zik, cho hắn ăn một chiêu giảm tốc, tiến đến gần nhấn A, E, rồi lại A, thành công lấy được một mạng hạ gục. Vài giây sau, yêu cơ LeBlanc cũng bị chiêu thiêu đốt của Chu Lệnh Hành thiêu chết.
Một trận phối hợp tuyệt vời, 0 đổi lấy 2.
Khóe miệng Chu Lệnh Hành khẽ nhếch lên.
Không tồi, còn biết nhường cho mình một mạng.
Tôn Hòa ở đường trên nhìn thấy liền huýt sáo: "Hai người phối hợp cũng ăn ý phết nhở."
Tô Hành không hề gợn sóng, lấy xong mạng hạ gục liền hướng đến đường dưới chuẩn bị ăn rồng.
Ở đường dưới này vẫn rất ổn, đôi mày nhíu chặt lại của Wave cũng dần thả lỏng.
Lúc này, tâm lý vừa mới được thả lỏng của Giang Hàn lại suy sụp trở lại. Nửa sau trận đấu đều đánh rất mơ hồ, chán nản, không có gì quá đặc biệt.
Ván đấu chỉ vỏn vẹn có 22 phút. Sau trận đấu, Tô Hành không ngờ tiết tấu của cả đội lại mượt đến vậy, thao tác cũng rất trơn tru, hoàn toàn không nhìn ra được đây là một người mới hoàn toàn.
Sắc mặt của Wave vẫn ảm đạm, như thể vẫn còn gì đó không mấy hài lòng với Tô Hành.
Một lát sau, Wave hướng Tô Hành nói: "Đừng tưởng rằng thi đấu chính thức sẽ đơn giản như vậy. Đây chỉ là những đối thủ nghiệp dư, đừng có làm lãng phí thời gian của tôi."
Tâm tư của chàng trai này cũng không hề khó đoán, nhưng vì mặt mũi nên vẫn còn chưa chịu thừa nhận.
Tôn Hòa cũng không giải thích giùm, cười cười nói: "Được rồi, Wave nói cũng có ý đúng. Đánh với người qua đường không có ý nghĩa gì nhiều. Hôm nay là lần đầu tiên Tô Hành gặp mặt đồng đội. Anh mời cơm, được không?"
Không chờ Lão Ngư tung bông tung hoa hoan hô, Tôn Hòa lại bổ sung: "Cơm nước xong liền bắt đầu luyện đánh cùng đội 2. Cố gắng mỗi trận đều phải tầm 30". Cứ quá 30" thì lượng thời gian phát sóng trực tiếp mỗi tháng tăng thêm 8 giờ."
Wave tính phản bác, cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Tôn Hòa, liền ngậm miệng.
Lão Ngư gục đầu, toàn thân ủ rũ.
Vẻ mặt Chu Lệnh Hành có vẻ như không biểu hiện gì, nhưng bàn tay nắm con chuột không khỏi cứng đờ trong hai giây.
Tô Hành bối rối không hiểu, biểu cảm cùng ánh mắt đều lộ ra vẻ nghi ngờ.
Tôn Hòa nhàn nhạt nhìn Tô Hành nói: "Trong mỗi mùa giải thường, yêu cầu của đội là mỗi tháng đều phải phát sóng trực tiếp 48 tiếng. Ban đầu thì họ không quan tâm tới, nhưng đến cuối tháng thì bù đầu bù cổ bổ sung cho đủ giờ live để không bị trừ tiền thưởng. Dùng cách này đe dọa mới có thể uy hiếp được họ."
Tô Hành nhanh chóng hỏi: "48 tiếng đồng hồ, vậy tính ra mỗi ngày chỉ cần live 1.6 tiếng là được, bọn họ đều không hoàn thành sao?"
Tôn Hòa liền hướng Chu Lệnh Hành bĩu môi: "Cái người này, mỗi tháng đều bị trừ tiền lương vì không live đủ số giờ."
Lại hướng cô mà cười: "Chờ tới khi cô phát sóng trực tiếp sẽ hiểu rõ, live mãi mà vẫn không bao giờ đủ thời gian."
Tô Hành bĩu môi, đối với những lời Tôn hòa nói đều không mấy tin, cuối cùng cũng không có nhiều lời nói lại.
Chu Lệnh Hành thoạt nhìn cũng không muốn tiếp tục cái chủ đề này, đứng dậy mặc áo khoác bước ra ngoài.
Đi được một nửa liền quay đầu nhìn hai tên đang uể oải kia, môi mỏng khẽ mở: "Còn không đi?"
Lão Ngư nghe vậy liền phấn chấn trở lại, lôi kéo Wave đi, lẩm bẩm nói: "Đi ăn ở quán thịt nướng Hàn Quốc mới khai trương kia, hay đi ăn nhà hàng Nhật mới mở? Không thì có thể tới quán sushi băng chuyền mà chúng ta thường hay ăn."
Wave giơ tay hung hăng gõ đầu Lão Ngư: "Cái tên này, suốt ngày chỉ biết ăn là giỏi."
Tôn Hòa bất đắc dĩ đỡ trán, không hiểu sao chính mình lại có những đồng đội như vậy?
Bây giờ lại còn thêm vấn đề của Tô Hành nữa, tương lai sẽ như thế nào đây?
Chu Lệnh Hành vỗ nhẹ, cắt ngang sự lo lắng vô cớ của Tôn Hòa: "Ăn quán thịt nướng kia đi, quán đó đắt hơn."
Wave cùng Lão Ngư nhìn biểu tình nghiêm túc của người đàn ông đang đứng trong hành lang, trợn mắt há hốc mồm.
Người không biết còn tưởng rằng bọn họ đang bàn chiến lược nữa cơ.
Tô Hành đột nhiên nở nụ cười, giọng nói chậm rãi vang lên: "Được đó."
Lần này, ngay cả Tôn Hòa cũng bị làm cho kinh ngạc.
Ùi ui cái vị này hai hôm nay làm sao vậy cà?
Chu Lệnh Hành hơi kinh ngạc khi thấy Tô Hành lên tiếng, quay đầu nhìn cô.
Người con gái đang ngồi trước máy vi tính, chiếc áo phông đơn giản không che được vòng eo duyên dáng của cô; khóe miệng hơi nhếch lên cùng lông mi cong đều đang tiết lộ ra sự vui mừng của cô lúc này.
Thoạt nhìn cô có vẽ lạc lõng với căn phòng đầy máy móc, bừa bộn, thậm chí hơi bẩn nhưng lại ngoài ý muốn hợp nhau đến lạ.
Không biết tại sao, Chu Lệnh Hành cảm thấy hình ảnh này.... thật đẹp.
Thơ thẩn trong chốc lát, người đàn ông liền dời mắt đi.
Khôi phục lại vẻ thờ ơ thường ngày, nhìn Tôn Hòa: "Đi thôi, đội viên mới cũng đã lên tiếng rồi."
Dứt lời liền xoay người đi ra cửa, ngay tại thời điểm quay đầu lại, trên mặt người đàn ông xuất hiện ý cười như có như không.
Đột nhiên, Tôn Hòa cũng có cùng một ý tưởng, khác biệt là Chu Lệnh Hành lại rất mong chờ điều đó.
Những ngày sắp tới sẽ trở nên như thế nào đây.
*
Năm người vừa vặn một chiếc xe, Chu Lệnh Hành lái xe rất nhanh, chưa đến 15" đã tới quán thịt nướng đắt tiền mà nãy giờ được nhắc đến.
Wave nghe Chu Lệnh Hành nói là quán thịt nướng này rất đắt, lại không cho là đúng. Cậu lúc thi đấu LCK ở Hàn Quốc đã ăn không ít quán thịt nướng, cho đến khi nhìn giá trên thực đơn, nói không nên lời.
Này là giá thịt nướng hả? Có cắt cổ quá không vậy!
Trái lại, bên phía Chu Lệnh Hành cùng Tô Hành đều không có biểu tình gì. Lão Ngư nhìn những hình ảnh trên thực đơn, hận không thể gọi mỗi món một phần.
Cuối cùng, Lão Ngư vẫn gọi một suất ăn từ lớn đến bé, từ thịt bò bông tuyết Úc Châu cho đến đĩa salad hoa quả.
Tôn Hòa nhìn mà cảm thấy đau cả đầu. Nghĩ vậy nhưng vẫn gọi cho mình thêm hai con cá tuyết. 
Toàn bộ bàn thịt nướng đều do một mình Lão Ngư bày ra, còn hai cái người nói muốn đi ăn thịt lại chỉ ăn đúng hai miếng.
Đỉnh điểm của bữa ăn này là khi Tôn Hòa đi WC, đụng phải một người không thể ngờ tới —— Miya, cái người đã bị Tô Hành hành cho sấp mặt.
Miya hiển nhiên cũng nhận ra Tôn Hòa, liền nở nụ cười.
"Hòa Thần! Không ngờ tới nơi này mà cũng gặp được anh, đang dùng bữa ở đây sao?"
Tôn Hòa chỉ mới gặp Miya có một lần tại lễ kỷ niệm của kênh phát sóng trực tiếp. Lúc này, ngoài ý muốn khi thấy cô bước lên chào hỏi, vẫn lịch sự gật đầu chào lại: "Đúng rồi, tôi đang cùng đội viên ăn liên hoan."
Miya nghe xong liền tươi cười rạng rỡ: "Đội viên?? LING cũng ở đây luôn sao?"
Tôn Hòa bất đắc dĩ gật đầu, lại nữa lại nữa rồi, một trong những hoa đào của Chu Lệnh Hành lại đến rồi.
Miya làm bộ như không thấy vẻ mặt miễn cưỡng của Tôn Hòa: "Không ngại nếu tôi có thể đi đến chào hỏi được không? Thật tốt khi có thể tình cờ gặp nhau ở đây, tôi với GI thật là có duyên nha ~"
Tôn Hòa bị chữ "nha ~" cuối cùng làm cho nổi da gà, muốn xua tay từ chối.
Miya dường như nhìn thấy ý định từ chối của Tôn Hòa, lập tức tiến đến nắm lấy cánh tay Tôn Hòa kéo vào trong.
Vừa đi vừa nũng nịu nói: "Đi thôi, tôi là fan trung thành của các anh đó. Cho tôi chào hỏi bọn họ xíu đi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.