Tết năm nay trong nhà thiếu một bóng người, bầu không khí trở nên khác biệt.
Kim Tĩnh nói muốn đi Vân Nam du lịch một mình.
Lâm Thư Thanh không yên lòng, để Thẩm Tư đi theo.
Ban đêm tại khách sạn, Thẩm Tư từ phòng tắm ra, trông thấy chị gái đang tựa ở đầu giường hút thuốc lá, động tác cứng nhắc, nhíu thật chặt lông mày, tay kia đang gửi WeChat, dáng vẻ rất không kiên nhẫn.
Thẩm Tư mới biết được, thì ra chị gái sẽ hút thuốc.
Chuyến đi Vân Nam, Thẩm Tư chơi rất vui vẻ, nhưng có thể cảm giác được Kim Tĩnh luôn không yên lòng, như có tâm sự.
Sau khi trở về, Kim Tĩnh mang Lovely về căn nhà 80 mét vuông kia.
Đó là nhà thuộc về mình cô, là nhà của riêng cô.
Sự nghiệp của Kim Tĩnh càng ngày càng lên hương, các hoạt động nhận được đều là của các công ty lớn, mỗi lần kiếm được lên đến hàng ngàn, giá vào dịp nghỉ lễ thậm chí lên đến hàng chục ngàn.
Sau nhiều năm, rốt cuộc cô cũng học được bằng lái, cũng dự định mua chiếc xe con.
Có phòng, có xe, có chó, sắp ba mươi tuổi.
Kim Tĩnh vẫn kiên trì với suy nghĩ của mình. Cái này có cái gì không tốt? Dù là cả đời không lấy chồng. Dù là đời này không muốn con cái. Thì cuộc sống của cô cũng có thể trôi qua không tệ.
Chỉ là thỉnh thoảng nửa đêm tỉnh giấc, sẽ nhớ lại những năm tháng bên Trình Văn Quân.
Dường như đã qua lâu lắm rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-muon-muoi-nam/2642509/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.