Điều này Vưu Minh Hứa không giải đáp được. Nếu là không gian hầm ngầm đặc biệt nào đó có lẽ chất đất, chất nước sẽ khác biệt so với trên mặt đất. Với tính cách cẩn thận của Ân Trần, rửa sạch dấu vết cũng là điều có thể.
“Hay sắp xếp người đến Bộ Xây dựng điều tra?” Có người đề nghị.
Hứa Mộng Sơn nhìn Vưu Minh Hứa.
Vưu Minh Hứa hơi ngẩn ra rồi nói: “Đợi đã.” Cô di chuyển con trỏ chuột, mở video Ân Trần xuất hiện thoáng qua tại hiện trường ngày hôm qua, sau đó bấm dừng tại một hình ảnh.
Cũng chính là hình ảnh mà cô đã ngồi trong xe xem đi xem lại suốt dọc đường quay về.
Vì động tác của Ân Trần rất nhỏ, rất nhanh, nếu không xem kĩ thì căn bản không thể phát hiện ra được. Cũng tức là, đây là hành động vô thức của anh ta. Cũng giống việc có một sợi tóc dính trên mặt bạn, bạn ngứa, chắc chắn sẽ đưa tay gạt nó lên vậy, nhưng có lẽ bạn căn bản không hề nhận ra bản thân đang làm động tác đó.
Hiện giờ Vưu Minh Hứa vừa chỉ, mọi người cũng đều chú ý đến ngay.
“Tai anh ta khó chịu.” Hứa Mộng Sơn hạ giọng nói.
Vưu Minh Hứa gật đầu, đúng vậy, tai anh ta tất nhiên là khó chịu. Nhưng vì sao?
Có cảnh sát nói: “Viêm tai giữa?”
Một người khác giải thích: “Viêm tai giữa là liên tục khó chịu, sẽ không nhát ngừng thế này, nhìn có vẻ không giống.”
“Ngứa?”
“Anh ta không gãi mà là xoa.”
“Nước vào tai?”
“Có thể bị nước vào tai ở đâu?”
“Nước vào tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877950/quyen-5-chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.