Nhưng anh lại nhìn ra xa, tựa như người đàn ông lạnh lùng cao ngạo trong lần đầu gặp mặt: “Đời người sẽ luôn có một vài tri kỷ. Nhưng càng giống lại càng không thích hợp ở bên nhau. Tình yêu thú vị chính là ở muôn vàn những bất ngờ và va chạm, nói cho cùng thì nam và nữ là bị hấp dẫn bởi khát vọng nguyên thủy nhất.”
Ban đầu Vưu Minh Hứa không hiểu ra sao, song rất nhanh đã phát hiện ra điểm bất thường. Cô chỉ thốt ra hai chữ: “Linh tinh.”
Anh gác tay lên lưng ghế cô, nói: “Đừng tròng ghẹo anh ta nữa.”
Vưu Minh Hứa lạnh lùng nói: “Nói vớ vẩn gì thế, tôi tròng ghẹo anh ấy khi nào?”
Ân Phùng chợt vươn tay búng gáy cô một cái đau. Anh cười cười nói: “Đừng cười với anh ta, đừng khiêu khích tôi hết lần này sang lần khác. Em tưởng tôi thực sự có thể chấp nhận bên em có thêm một tri kỷ nào đó thật à? Một Hứa Mộng Sơn là đủ lắm rồi!”
Vưu Minh Hứa lườm anh, cô rất không thích bị người khác quản thúc đủ điều, bát tự còn chưa xem đã đòi quản quan hệ giữa cô và đồng nghiệp?
Vưu Minh Hứa nói: “Có phải anh nhầm lẫn gì rồi không? Câu tôi muốn nghe anh đã nhớ lại hay chưa?”
Câu này có nghĩa là hai chúng ta còn chưa đến loại quan hệ đó, anh quản cái khỉ gì?
Ân Phùng im lặng một chút, từ tốn nói: “Vưu Minh Hứa anh yêu em.”
Vưu Minh Hứa ngơ ngác, bất động.
Kết quả lại nghe thấy anh không nhanh không chậm: “… Anh muốn kết hôn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877842/quyen-5-chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.