Đầu đông, Tương Thành bắt đầu những cơn mưa liên miên, bầu trời lúc nào cũng u ám không thấy mặt trời. Nhưng người Tương Thành chịu lạnh cực tốt, dù nhiệt độ liên tục hạ xuống, song rất nhiều người chỉ mặc duy nhất một lớp áo quần. Quen rồi sẽ không còn thấy lạnh nữa.
Vưu Minh Hứa cũng là một trong số đó.
Sáng sớm, mưa phùn làm ướt mặt đường. Cô bước xuống xe bus, chỉ một chiếc áo vest dáng dài và quần bó đã làm nổi bật lên vóc dáng duyên dáng, thon gọn. Có điều sắc mặt cô lạnh lẽo, nặng nề, toát ra hơi thở khiến người ta không dám lại gần. Người đi đường chỉ dám đứng nhìn từ xa dáng vẻ hằm hằm đó chứ chẳng dám tiến tới bắt chuyện.
Đến Cục cảnh sát, cô xử lý qua loa bữa sáng, quét thẻ báo danh, tham gia cuộc họp định kỳ hàng tuần, cùng Hứa Mộng Sơn làm tổng kết cho vụ án đặc biệt quan trọng của Hoài Thành. Không ai nhắc đến tên Phán Giai, Phó Cục trưởng chủ quản điều tra hình sự không nỡ lòng nhắc tới, Đinh Hùng Vĩ cũng không chịu nhắc. Chỉ là vị trí phía trên, giữa Vưu Minh Hứa và Hứa Mộng Sơn mà hàng ngày Phán Giai thích ngồi được để trống.
Cùng với cái chết của Trần Chiêu Từ, cảnh sát công bố chuỗi án mạng ở Hoài Thành đã được phá bỏ hoàn toàn, dẫn đến phản ứng mãnh liệt trong xã hội. Dù chính sách Nhà nước đã nhiều lần quy định, cấm đoán song hành vi vi phạm pháp luật của các công ty cho vay vốn sinh viên vẫn như một tấm lưới khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877748/quyen-4-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.