Trần Chiêu Từ rơi nước mắt nhìn cô. Sắc mặt anh ta trở nên trắng bệch, môi mím chặt.
Phán Giai nhìn chằm chằm vào anh ta, cũng lau nước mắt nói: “Hiện tại anh có cơ hội rũ bỏ mọi thứ của quá khứ, kết thúc cuộc đời đó bằng cách tự thú với tôi. Không sai, tôi chính là muốn anh ngồi tù. Anh chỉ là tòng phạm, hơn nữa lại thêm tình tiết tự thú, sẽ được giảm nhẹ hình phạt, sẽ chỉ ngồi tù mấy năm thôi. Cho dù bị phán xét ngồi tù 10 năm thì có sao? Ra tù anh mới chỉ ba mươi mấy tuổi, vẫn còn rất trẻ. Anh có từng nghe qua “chuộc tội” chưa? Anh đúng là đã làm sai một vài chuyện, vậy thì đi đền tội là được.
Quan trọng là từ nay về sau, anh sẽ không còn phải trốn trong bóng tối nữa. Anh sạch sẽ, bắt đầu lại từ đầu, bắt đầu tìm một công việc mới, ví như nhân viên quản lý thư viện hoặc giả mở một hiệu sách chẳng hạn. Anh yêu sách, có thể phát huy sự hiểu biết sâu rộng của anh. Anh có thể quen biết những cô gái khác, xây dựng mái ấm gia đình, sinh một đứa con. Anh có thể đạt được những gì anh khao khát.
Nhưng nếu như anh tiếp tục lao về phía trước, tiếp tục sống những ngày tháng phải trốn chui trốn lủi, thì chẳng bao lâu sau, cảnh sát sẽ bắt được anh. Tôi là người kém cỏi nhất trong đội, bọn họ lợi hại hơn tôi nhiều. Đến lúc đó có lẽ anh sẽ không quay đầu lại được nữa. Bởi vì nếu cứ tiếp tục thế này, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877729/quyen-3-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.