Mấy chiếc xe hướng thẳng về công ty Phân Kim Bảo.
Vì khi trước không có chứng cứ nên cảnh sát không thể làm gì công ty này nhưng hiện tại chứng cứ rành rành. Việc phát hiện con đường bí mật nằm ngoài ý liệu của tất cả mọi người, song cũng là không quá lạ lùng.
Vưu Minh Hứa và Ân Phùng vừa đến nơi đã được đưa vào một phòng để đồ nằm tại góc khuất nhất. Hàn Phong đang chờ bọn cô ở đó.
Câu hỏi đầu tiên của Vưu Minh Hứa chính là: “Có manh mối về Phán Giai không?”
Hàn Phong đáp: “Mọi người xuống xem rồi nói tiếp.”
Trái tim Vưu Minh Hứa nặng nề nhìn căn phòng rộng khoảng 10 mét vuông trước mặt đã được dọn dẹp sạch sẽ, có một cửa động đen ngòm khoảng tầm nửa mét nằm ngay dưới cửa sổ, lờ mờ có thể nhìn thấy được những bậc thang không toàn vẹn được làm bằng đá phiến đã lâu năm, rất sạch sẽ, hiển nhiên là đã được dọn dẹp qua, xung quanh cũng đều là tường đá. Bọn họ men theo chiếc cầu thang nhỏ hẹp đi xuống độ sâu khoảng hơn 2m, trước mặt xuất hiện một con đường đá nhỏ trải dài về phía trước. Hang không cao, phải cúi người mới có thể đi qua.
Hàn Phong nói: “Vừa phát hiện mật đạo này tôi lập tức gọi cho mọi người, nhân viên giám nghiệm cũng sẽ đến ngay thôi. Phía trên là phòng để đồ lặt vặt, cửa hang bị tủ che khuất, lại bị một tấm ván gỗ dày cộp che chắn, nếu không nhìn kĩ sẽ chẳng thể phát hiện ra. Hang động này hình như đã có từ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877723/quyen-3-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.