Suốt ngày hôm nay tâm trạng của Vưu Minh Hứa rất nhẹ nhõm. Cô nghĩ bụng: Thực chất việc đánh người này rất thú vị đấy chứ, rốt cuộc là do dòng máu chảy trong người cô vốn tà ác nên mới yêu thích trừng phạt kẻ gian; hay vì thường xuyên trừng trị kẻ gian nên mới khiến cô trở nên tà ác?
La Vũ là người thông minh nên không tiếp tục tới gây sự.
Điện thoại Vưu Minh Hứa reo lên đúng giờ tan làm. Hiện tại, mỗi lần Ân Phùng gọi đến, Vưu Minh Hứa đều không lập tức nhận máy.
“Alo?”
“Tan làm chưa?”
“Ừm, sắp rồi.”
“Tôi cho xe chờ cô ở cổng.” Ân Phùng nói, “Tôi ở nhà đợi cô. A Hứa, nơi này rất thú vị, mau đến đi, tôi cho cô xem rất nhiều thứ.”
Ngắt điện thoại, Vưu Minh Hứa không kìm được mỉm cười, ngồi lặng một hồi mới cầm túi xách tan làm.
Chiếc xe Bentley im lặng đỗ ngoài cổng thu hút không biết bao nhiêu ánh nhìn. Vưu Minh Hứa nhíu mày, vội vã chui tọt vào xe, nghĩ bụng tên này hồi trước đúng là xa xỉ, khoe khoang vô độ.
Tối qua mọi người đã bàn sẵn, Trần Phong đưa anh về nhà làm quen với một vài việc trong buổi ký tặng và luyện tập piano. Vưu Minh Hứa đã đồng ý đến nhà anh xem xét.
Tài xế là một người đàn ông mập mạp, cao lớn và vạm vỡ, mặc chiếc áo đồng phục màu đen, cả chặng đường đều im lặng không phát ra một tiếng động, trong xe giống hệt như chỉ có một mình Vưu Minh Hứa. Song, khi bị một chiếc xe khác cướp làn, anh tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877682/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.