Hài lòng khoanh hai tay, anh nhìn bức tranh trên tường do tự tay Uy Uy ghép, khóe miệng mỉm cười.
Anh cơ hồ có thể tưởng tượng cảnh hai người bước trên thảm đỏ, từ đó có một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ, sau đó sinh thật nhiều con gái xinh đẹp như cô.
Ý nghĩ này làm anh cười khúc khích, anh biết bây giờ nhất định vẻ mặt mình rất ngu ngốc, nhưng vẫn không nhịn được cười khúc khích.
Anh vẫn duy trì nụ cười khúc khích đến phòng ngủ, trên bàn có một thiệp mừng đỏ thẫm, anh vẫn không chú ý tới, chỉ là mang theo nụ cười vào phòng tắm, sau đó lên giường.
Tâm tình anh vui vẻ tắt đèn nằm xuống, nhắm mắt, tươi cười tiến vào mộng đẹp.
Năm phút sau….
Anh đột nhiên nhảy xuống từ trên giường, vọt tới cạnh bàn cầm thiệp mừng lên.
Đáng chết, anh quên cái này!
Hôn lễ của Roland!
Trên căn bản, hôn lễ của Roland không có gì không đúng, không đúng là tam cô lục bà nhà cô ấy.
Trước đây, có đánh chết anh cũng không muốn tự chui đầu vào lưới đến gia đình mai mối này, nhưng là trước đây, nếu như những người đàn bà ở La gia muốn mai mối cho anh, sao lại có thể bỏ qua cho Uy Uy?
Nhớ đến những năm qua, mỗi lúc Uy Uy đến La gia đều sẽ bị ép buộc xem một đống hình và tài liệu của “đàn ông tốt”, sau đó lại bị oanh tạc đến mệt muốn cô và vài người trong đó đi xem mắt, thậm chí có thể cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-bay-gio-tuy-em/2236821/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.