Tan học, trên mũi Trương Lam dán một cái băng gạc, lại sợ xấu, vì thế dùng khăn quàng cổ đem cằm cùng mũi giấu đi, đi bên cạnh Tiết Nhượng, cúi đầu, Tiết Nhượng cúi đầu nhìn cô một cái, lặng lẽ từ trong túi vươn tay ra, nắm giữ lòng bàn tay cô, Trương Lam kinh ngạc, muốn tránh thoát, chỉ thấy mấy người Phan Vĩ nhanh chóng vây lại, che giúp bọn họ, đoàn người chậm rãi đi ra cổng, Trương Lam không cao, đi trong đám người, lòng bàn tay ấm áp, cô mím môi nhìn cậu một cái, mặt lén lút đỏ lên.
Đến cửa trường học mỗi người một ngã, chú Trần đã đậu xe ở cửa, Tiết Nhượng cúi đầu sửa sang lại khăn quàng cho Trương Lam nói: "Ngày mai gặp."
Trương Lam nhìn cậu, cười nói: "Được, ngày mai gặp."
Cô đi tới xe hơi màu đen, đi hai bước, cô quay đầu, cười với Tiết Nhượng, Tiết Nhượng tay đút túi, đứng giữa đám người, cũng miễn cưỡng cười với cô, Trương Lam đỏ mặt, thật nhanh đi tới xe, tiến vào trong, đóng cửa xe, chú Trần cười nhìn vào gương chiếu hậu muốn nói với cô.
Lại thấy cô tháo khăn quàng cổ, lộ ra băng gạc dán trên mũi, nụ cười trên mặt chú Trần liền tắt, hỏi: "Mũi của cháu sao vậy?"
Trương Lam lấy tay bịt mũi, nói: "Hôm nay chạy bộ vô tình bị đụng phải."
" Không có chuyện gì lớn chứ?" Chú Trần rất là lo lắng, tắt xe, muốn tự mình nhìn, Trương Lam lập tức chặn tay chú Trần, lắc đầu nói: "Không có sao, chỉ hơi trầy da một chút."
Chú Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/3009933/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.