Tiết Nhượng trực tiếp đi qua, cậu kéo ghế ra ngồi xuống, nhìn người bên cạnh, Trương Lam nằm ở trên bàn, cầm bút làm bài tập, cậu cầm viên phấn ra, lại vẽ đường phân cách.
Trương Lam vốn đang hứng thú làm bài, phát hiện bên người có động tĩnh, nhìn cậu, rồi lại nhìn vạch.
"Ngây thơ." Nói xong cô tiếp tục làm.
Tiết Nhượng tựa lưng vào ghế ngồi, tay đặt lên bàn, thần sắc lười biếng, như người không xương.
Lãnh đạm nói: "Đừng vượt qua."
Trương Lam nghiêng đầu, hướng cậu le lưỡi: "Ha ha!"
Cậu nhấc mí mắt, nhìn cô, đúng lúc cô vừa thu đầu lưỡi về, ngược lại thật là phấn nộn.
Tiết này là giờ học vật lý.
Thầy Tề Hoành ôm sách vở tới, nhưng không lập tức giảng bài.
Ông nhìn về phía Trương Lam, chỉ thấy cô vùi đầu đang viết gì đó, Tề Hoành dùng đầu ngón chân cũng đoán được, khẳng định đang làm bài tập Tiếng Anh, ông rất là đau đầu, gọi: "Trương Lam"
Trương Lam theo phản xạ chuẩn bị ném bút đi, đem quyển bài tập nhét xuống ngăn bàn, sau đó đứng lên: "Thầy khỏe."
Tề Hoành chống bàn, nói: "Em xuống phía sau đứng đi, đứng thật tốt."
Trong lớp lại cười lên.
" Nga." Trương Lam cầm sách vở, đứng ở phía sau.
Những bạn học kia cười nghiêng đầu nhìn cô, nói thật, thường ngày giờ học của bọn họ rất buồn chán, nhưng từ khi Trương Lam tới, ngược lại lớp học có thêm một ít sức sống, nhất là những người đang cố gắng lên hạng, buông lỏng, dù sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/3009825/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.