Trong phòng học, quạt đang quay, tiếng gió vù vù, mọi người đều nghỉ trưa ở đây, Tiết Nhượng cùng Phan Vĩ ngồi ở trong góc chơi bài, Trương Lam nhàm chán, ngồi khoanh tay ở trên ghế của Phan Vĩ, nhìn hai người bọn họ.
Ném xuống lá bài cuối cùng, Phan Vĩ duỗi người một cái, chạm phải tầm mắt của cô, cánh tay để xuống, xích lại gần cô, cười hỏi: "Đang nhìn Tiết Nhượng sao?"
"Đúng một nửa." Cô nói.
Phan Vĩ cười khẽ, tay chống trên bàn, nói: "Không ai dám thích Tiết Nhượng, cho dù thích, cũng uổng công, cậu ta không thích nói chuyện yêu đương."
"A? Không nói chuyện yêu đương à?"
"Ừ."
Trương Lam: "Con trai không thích yêu đương thật không thú vị."
Phan Vĩ chỉ cúi đầu chơi điện thoại: "Như vậy không thú vị?"
Tiết Nhượng giống như là không nghe được bọn họ nói chuyện, người tựa lưng vào ghế ngồi, trong tai còn đeo tai nghe, tư thế lười biếng, chỉ lộ gò má, nhưng thực sự rất đẹp trai.
"Cũng không phải là không thú vị, giá trị nhan sắc cao, nhìn thôi cũng thấy no rồi." Trương Lam cười nói.
"Phì!" Phan vĩ cười lên, đẩy đẩy Tiết Nhượng.
Cậu lười biếng nhìn bọn họ một cái, nằm xuống, cũng ngủ trưa.
Sau khi kết thúc giờ học buổi chiều, Trương Lam thu dọn cặp sách, tài xế riêng đang chờ ở bên ngoài,cô duỗi người một cái, xuống lầu, đi tới cửa, phát hiện không ít tầm mắt của các bạn học đều nhìn về phía cửa, Trương Lam chen qua đám người, liền thấy tài xế nhà cô lái chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/3009811/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.