Ông chủ dám công khai xuất thần trong cuộc họp. Cấp dưới đang báo cáo vấn đề chỉ có thể khụ khụ hai tiếng, nói lại một lần: “Ông chủ, ngài nghĩ phương án này có thể thông qua hay không?”
Cũng may ông chủ rốt cuộc hồi phục tinh thần, ánh mắt lợi hại lướt qua, toàn bộ cấp dưới nhũn hết cả chân.
“Có thể, tan họp đi.”
Đoàn người tản đi, Lục Tắc gọi thư ký quay lại. Thư Ký của hắn là một thanh niên trẻ mới hai mươi tuổi, đừng thấy cậu ta nhỏ tuổi mà khinh, rất có bản lĩnh đó, bằng không cũng sẽ chẳng được làm thư ký của Lục Tắc.
Hắn hỏi thư ký Tiểu Từ: “Cậu thấy một cậu con trai thì nên tặng quà sinh nhật gì mới được?”
Hóa ra ông chủ vì chuyện này mà xuất thần. Tiểu Từ nghĩ đến đầu tiên là trẻ con họ hàng của ông chủ, “Ô tô điều khiển từ xa? Mô hình máy bay?”
Mặt Lục Tắc nhăn lại, nhắc nhở nói: “Là con trai lớn rồi, nhỏ hơn cậu vài tuổi.”
“Tôi thấy chỉ có thích tiền, thật đấy. Người ta nói thiếu gì thì tặng cái đó.”
Quan sát vẻ mặt của Lục Tắc, Tiểu Tử biết ông chủ muốn tặng cái gì rồi.
Ngay khi Tiểu Từ muốn ra ngoài, Lục Tắc gọi cậu lại: “Tháng này tăng lương.”
“Cảm ơn ông chủ.”
Trước đây Lục Tắc luôn ở lại công ty tới khuya, nhưng mà mấy ngày nay đều về đúng giờ tan tầm liền sớm trở về nhà.
Vừa vào cửa đã ngửi được hương thơm nồng nàn của bữa tối. Có lẽ là nghe thấy tiếng động, Phương Tiểu Nhạc ló đầu từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-thue-ban-trai/122589/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.