Trúc Anh an vị ngồi bên cạnh Diệp Kha, dường như lúc trước đã nói qua chuyện gì đó, không khí giờ đây có chút khẩn trương. Trúc Anh cũng chỉ biết cúi đầu, hai tay ở dưới bàn xoắn lại một chỗ.
Biểu hiện như vậy, đối với khách hàng mà nói, khẳng định là chuẩn bị chịu trách cứ và phê bình rồi.
“Mẹ, con cùng Gậy trúc yêu nhau đã năm năm, trước đây vì cậu ấy xuất ngoại nên chúng con mới tính lừa gạt mọi người. Hiện tại, nếu cậu ấy đã trở lại, chuyện xem mắt mẹ đừng sắp xếp cho con nữa. Dì Dương, cô Phương, thật sự là có lỗi, tôi đã có vợ rồi.”
“Vị Trúc này …..”
Lúc này Trúc Anh mới ngẩng đầu lên, lễ phép hồi đáp: “Chào dì, con gọi là Trúc Anh.” Cậu cũng có chút ấn tượng với người phụ nữ ngồi đối diện này, dù sao trước kia cũng đã gặp qua vài lần.
“Tiểu Trúc, cháu có ý gì, hai người tính ở cùng nhau cả đời? Hai người đàn ông, việc này nên suy nghĩ kỹ nha.” Ánh mắt Trúc Anh do dự, mơ hồ liếc về phía Diệp Kha.
Bàn tay Diệp Kha chặt chẽ bao lấy hai tay đang nắm thành nắm đấm dưới bàn của Trúc Anh.
Cậu chỉ chợt cảm thấy đầu óc chính mình loạn thành một mảnh, gom góp không nổi một chữ.
“Chị dâu đừng sợ, muốn nói cái gì thì nói cái đấy, mẹ em cũng không phải hổ cái!” Diệp Dao khí thế nức trời cổ vũ.
Trúc Anh cảm giác được bàn tay đang nắm lấy tay cậu kia khẽ dùng thêm vài phần lực mạnh hơn nữa, siết chặt hơn nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-thue-ban-trai/122586/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.