_Á aaaaaaaaaaaa......... đó là tiếng la thất thanh của Phong, sau khi bị Băng một cước đá bay ra khỏi giường. Và cũng là tiếng la của Băng khi mở mắt ra thấy Phong đang mặt đối mặt với mình._Nàng định ám sát phu quân trong đêm tân hôn à. Phong hầm hầm đứng dậy nói.
_Anh định ám sát tôi thì có, tôi hỏi anh, anh làm gì mà nhìn tôi chằm chằm khi tôi ngủ vậy? Băng tức giật quát.
_Tại..tại ta thấy con muỗi đậu trên mặt nàng, ta không muốn nàng thức giấc nên muốn thổi nó đi thôi. Bị hỏi bất ngờ Phong lắp bắp tìm đại lý do(t/g: tội nghiệp con muỗi,TP:*lườm*).
_Thật không? Băng nghi ngờ hỏi.
_Nàng không tin thì thôi ta đi ngủ đây. Phong trốn tránh.
_Nè anh không được ngủ ở đây, xuống đất ngủ đi. Băng nói tay đẩ Phong xuống.
_Sao ta không được lên giường ngủ? Phong bất mãn hỏi. Ta là ta không uống rượu như lời nàng nói rồi, còn sao nữa.
_Thật không thật là anh không đụng tới miếng rượu nào không? Băng nghi ngờ.
_Không tin nàng kiểm tra xem.
Băng tiến lại gần Phong đánh mũi xung quanh miệng Phong, làm phong bất giác đỏ mặt.
_Tin không?
_Tin. Thật ra vì sợ có chuyện không hay sảy ra, nên Băng không cho Phong uống rượu nói nếu trên người Phong có mùi rượu phải lập tức ngủ cùng đất mẹ thân yêu. Phong biết Băng nói được là làm được nên thay vì uống rượu, Phong kêu người đổi thành nước.
_Vậy ta đi ngủ đây. Phong lại lồm cồm bò lên giường. Băng thấy thế lấy gối chắn ngang.
_Anh ngủ bên đó, tôi ngủ bên này, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-se-cho-em/1800608/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.