Tống Tuần nửa tỉnh nửa mơ, chợt nghe thấy tiếng bàn phím khe khẽ bên tai.
Anh vuốt vuốt huyệt Thái Dương, ngáp một cái, ngồi dậy.
Chiếc áo jacket đen khoác trên người trượt xuống, bị Tống Tuần tiện tay cầm lên đặt bên cạnh bàn, vừa thu tay lại, đầu ngón tay truyền đến mùi khói nhàn nhạt.
Tống Tuần nhíu mày, ngẩng đầu nhìn thấy một hàng máy móc quen thuộc, bên dưới người mình là chiếc ghế sô pha màu nâu, sờ lên cảm giác có chút thô ráp.
Bây giờ anh mới nhớ ra, mình và bọn Trần Siêu cùng đến quán net chơi game, được nửa chừng thì bị đau đầu nên nằm nghỉ ngơi một lúc.
Giao diện trò chơi nhảy ra một biểu tượng thất bại màu đỏ, chàng trai đeo tai nghe màu hồng bên cạnh thở dài, không nhịn được mà quăng con chuột, mắt khẽ liếc qua, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, vội vàng quay đầu lại, áy náy nói: "Anh, anh tỉnh rồi? Có phải bọn em chơi game làm phiền đến anh không?"
"Trần Siêu, cậu làm ồn cái gì đấy." Chàng trai đầu đinh ngồi ở máy bên cạnh nói, "không biết nhỏ giọng một chút à? Anh Tuần còn đang ngủ."
"Ai ồn ào, Trương Vận, cậu là cố ý chửi tôi đúng không?"
Trần Siêu bất mãn nói, "mắt không mù thì tự mình nhìn đi."
"CMN mắt cậu mới mù..."
Trương Vận vừa trả lời tên ngu ngốc kia xong, đắc ý ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện người vốn nằm trên ghế sa lon đã ngồi dậy, đầu tóc hơi rối, mắt rũ xuống, mặt có chút ủ rũ.
Trương Vận lập tức tắt máy, chân chó hỏi: "Anh Tuần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-ngui-mot-chut-tin-tuc-to/426645/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.