Dịch: Tồ Đảm Đang
Bà ơi, con đã hiểu "may mắn" và "hạnh phúc" khác nhau ở đâu rồi.
Tôi chậm rãi mở mắt ra, khóe mắt ướt đẫm, điều này đã là chuyện thường rồi.
Nhìn ngày tháng trên đồng hồ điện tử, lại cách xa bảy ngày ấy thêm một ngày nữa. Đã hơn hai mươi ngày rồi, mỗi đêm tôi dường như đều mơ một giấc mơ giống nhau.
Nhất thời ham vui, không biết được bản thân trong giấc mộng chỉ là một người khách.
Tôi thức dậy kéo rèm cửa, ánh sáng chiếu vào gương mặt. Rõ ràng đầy ắp ánh sáng như vậy mà tôi lại thấy trước mắt đều là sự tối tăm như vừa bị cướp của giết người.
Nhưng tôi đã nói với mình vô số lần, tôi phải sống thật tốt, bởi vì cơ thể này không phải chỉ thuộc về bản thân tôi, nó đã trầm mình vào sự hoan ái của tình yêu, tràn đầy những hồi ức của sự yêu thương; nó là xúc cảm của "hạnh phúc".
Hai mươi mấy ngày qua, tôi không tiếp xúc với tin tức giải trí, cũng không liên lạc lại với Trì Hựu Lân.
Bởi vì các kỳ nghỉ phép lúc trước, các tiến độ hạng mục nghiên cứu bị trì trệ, nhờ vào sự bận rộn này mà tôi mới không đến nỗi suy nghĩ quá nhiều vào ban ngày.
Khoảng thời gian này tôi có gặp Kiều Nặc vài lần. Cô ấy không nhắc lại chuyện voucher nhà hàng Michelin, tôi nghĩ nhiều rồi, lời mời lúc đó của cô ấy chẳng qua chỉ là ý tốt xuất phát từ bạn bè mà thôi.
Tôi lén thở phào nhẹ nhõm, bảy ngày trên đảo làm tôi hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-soi/1163024/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.