Dịch: Tồ Đảm Đang
Ngày hôm sau, chúng tôi đã đến nơi – là một hòn đảo trên Thái Bình Dương.
Bốn bề đều là biển, tuyệt đối ngăn cách với thế giới bên ngoài. Bầu trời xanh thẳm, cát trắng tinh khôi, nước xanh ngọc bích, một bầy hải âu thỉnh thoảng sà xuống chui vào khu rừng nhỏ rồi lại bay vọt ra ngoài.
Tôi nhìn Trì Hựu Lân, em giải đáp thắc mắc của tôi: Một ông chủ nào đó bỏ số tiền lớn mua lại nơi này dự định khai phát thành thiên đường nghỉ dưỡng, sau đó công ty bất đắc dĩ phá sản, công trình bị cưỡng ép dừng thi công, ông tổng công ty của em mua lại công ty với giá thấp. Trong buổi tiệc khởi công, ông tổng uống kha khá, hỏi nhóm muốn thứ gì ông ấy đều có thể đáp ứng; Trì Hựu Lân lớn gan nói muốn có quyền tự do sử dụng hòn đảo này, ông ấy đồng ý.
Tôi trêu ghẹo nói: "Em không sợ ông ấy ghi thù sao?"
Trì Hựu Lân cười gian xảo: "Không sợ, ai bảo em là cây hái ra tiền chứ."
Tôi nhéo lên mặt em: "Tại sao lại muốn một ngôi đảo biệt lập?"
Em nhìn tôi: "Lúc đó em nghĩ, mình sẽ nhốt anh lại nơi này; hoặc là em ở đây một mình tới già." Em ôm lấy tôi. "Bây giờ lại có thêm công dụng mới, cũng tốt."
Tôi không nói gì, ôm lấy em, vùi đầu vào vòng ôm của em.
Một bên đảo là một khu thi công bị bỏ phế, ở giữa là một ngôi biệt thự đường hoàng đã xây xong.
"Nơi này ban đầu là nhà trưng bày, bên trong bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-soi/1163021/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.