Dịch: Tồ Đảm Đang
Lúc tôi đang dầm trong mưa lạnh ngắm biển, đang cúi người vuốt lông mèo, một khoảnh khắc nào đó, có lẽ Trì Hựu Lân đứng ở một nơi nào đó không xa.
Nếu lúc đó tôi phát hiện ra, tôi sẽ xông đến cho hắn một đấm một đá, hỏi hắn đang khùng điên cái gì vậy.
Nhưng hiện tại, tôi chỉ có thể đối diện với giai điệu không ngừng lặp lại kia, một mình nghiền ngẫm hàng trăm ngàn mùi vị trong tim mình.
Buổi tối, tôi bày giấy tuyên ra, bút lông chấm vào mực, chép lại tâm kinh lên giấy.
Tôi phải tự phạt chính mình đã nghĩ đến những thứ vô bổ.
Viết được một nửa, tay tôi dừng lại.
Tôi đến Bắc Âu đã mười tháng, đã đăng được hai bài báo, tham gia hai lần buổi báo cáo học thuật, coi như đã hoàn thành được thành quả trên yêu cầu điều kiện. Giáo sư rất hài lòng với tôi, một tuần trước còn mời tôi ở lại thêm nửa năm nữa để cùng nhau hoàn thành một hạng mục với ông ấy. Giáo sư râu quai nón nói với tôi.
"Bắc Âu dường như là nơi tận cùng của địa cầu rồi, nhưng con đường nghiên cứu vĩnh viễn không có điểm dừng, chẳng lẽ cậu không muốn nhìn được phong cảnh xa hơn sao?" Chuyện này đối với con người theo đường học thuật mà nói có sức hút cực kỳ lớn.
Tuần này tôi đều đang suy nghĩ chuyện có nên ở lại hay không.
Mà bây giờ, tôi muốn về.
Năm đó du học ở Mỹ, tôi cũng muốn về.
Ngày hôm sau, tôi đến văn phòng khoa của viện, chính thức từ chối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-soi/1163003/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.