Đèn cảm ứng trong hành lang không tiếng động sáng lên, chiếu rọi dáng người Chu Diễn càng thêm rõ ràng. Cậu mặc một cái áo khoác ngoài màu đậm, đôi tay nhét trong túi, nghe tiếng ngẩng đầu rõ ràng cho thấy không để ý, nhưng mà tầm mắt cậu vừa thấy Quý Nguyên lập tức tập trung lại, hơn nữa động tác vốn là dựa vào tường cũng đổi thành đi về phía trước một cách tự nhiên.
Lúc này Chu Diễn của mình còn không có cao như đời sau, nhưng mà cũng cao khoảng 175, thoáng so với 179, nhưng theo dự định thường thường sẽ cao thành 180 nên lùn hơn Quý Nguyên một chút. Khuôn mặt của cậu có chút trẻ con, khác một trời một vực với bộ dáng sắc bén về sau, nhìn ánh mắt Quý Nguyên mang theo kinh ngạc và ngoài ý muốn.
Còn chưa ra khỏi thang máy nụ cười của Quý Nguyên đã cứng ngắc ở trên mặt, trong đầu một tiếng ong ong, gặp nhau bất ngờ như vậy khiến anh không biết lúc này nên tiến lên phía trước hay lùi về phía sau thì tốt hơn.
Trong đầu BGM hận không thể lên trời mượn năm trăm năm nữa.
"Anh Quý Nguyên," Chu Diễn tiến lên ngăn lại bởi vì Quý Nguyên sững sờ muốn đóng cửa thang máy lại, sau đó dẫn theo Quý Nguyên không có cảm xúc lắm hơi cong môi một cái nói, "Đã lâu không gặp."
Lúc này Chu Diễn còn chưa phải là biến thái, lúc này Chu Diễn còn chưa phải là biến thái. Ở trong lòng Quý Nguyên không ngừng lẩm nhẩm cố gắng tẩy não mình, chớ nói là nếu coi số tuổi thực, hiện tại anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-soi-nho-tung-bi-choc-da-song-lai/79226/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.