Chương trước
Chương sau
Bị một cái trừng này của Chu Diễn, sau đó cả ngày Lưu Nhiên không thể tiến vào trạng thái quay phim. Đạo diễn đã nhìn ra, nhưng mà chưa nói cậu ta cái gì, dứt khoát kết thúc công việc buổi tối sớm, để hôm nay bọn họ có thể nghỉ ngơi cho tốt.

Hậu trường quay phim hôm nay các khách sạn họ ở cũng mất một quãng đường, rốt cuộc mặt trời từ từ hạ xuống, nóng bức trong không khí cũng dần dần tản đi. Vốn Lưu Nhiên muốn ngồi xe của đoàn phim đi, nhưng mà bên này còn phải dọn dẹp một lát, Quý Nguyên ở bên cạnh thấy vậy đã mời cậu ta cùng nơi trở về. Dù sao xe Ngô Lượng lái cũng rộng rãi, nhiều thêm hai người là Lưu Nhiên và trợ lý của cậu ta cũng không sao cả.

Lưu Nhiên nhìn qua Chu Diễn đứng ở bên cạnh Quý Nguyên, đối phương mặt không chút thay đổi nhìn sang như cũ. Lưu Nhiên có chút sợ, cậu ta cũng không thể ở ngay trước Chu Diễn trực tiếp nói với Quý Nguyên nói bạn trai anh có chút đáng sợ ..., nhưng mà thật sự đối với tính mạng của mình lại có chút lo lắng.

"Đi thôi." Quý Nguyên không nhìn ra nội tâm đang đóng kịch của Lưu Nhiên, thái độ thoải mái mà gọi cậu ta, mình cũng theo đó mà xoay người.

Từ nơi này đi đến bãi đậu xe có lẽ là năm sáu phút đi bộ.

Lúc này cự tuyệt ngược lại có vẻ cố ý, Lưu Nhiên dứt khoát cắn răng, cũng đi theo.

Quý Nguyên lê đôi xăng-̣đan đi ở phía trước, mới quay xong đã vộ vã tẩy trang, nhưng mà còn chưa kịp rửa mặt. Quần áo trên người cũng vô cùng đơn giản, chính là kiểu quần áo mùa hè bình thường nhất của một người qua đường.

"Một lát ăn cái gì thì tốt?" Nhìn qua tâm tình của Quý Nguyên không tệ, có vẻ hào hứng bừng bừng.

Ngô Lượng vừa nhắn tin cho bạn gái xong, vừa nói: "Quá nóng, có phải nên ăn mấy món hơi chua cay vào miệng hay không?"

"Đối diện khách sạn có một nhà hàng mát lạnh, còn bán bánh bao nhân thịt, ăn cái đó đi đi?" Quý Nguyên quay đầu nhìn Lưu Nhiên, "Cùng nhau đi không?"

Lưu Nhiên thật sự không biết định nghĩa về Quý Nguyên thế nào.

Lời nói và việc làm của Quý Nguyên cùng với kiểu ăn mặc hiện tại, không nhìn ra có đặc biệt chút nào. Giờ phút này hoặc là những lúc khác, thái độ nói chuyện của anh đối với người nào cũng không biệt lắm, thân mật tự nhiên lại không có cảm giác khoảng cách. Nhưng mà mặt khác Quý Nguyên lại có chỗ đặc biệt, chính là bởi vì anh đặc biệt, anh có thể cùng mọi người nói chuyện cũng không có cảm giác khoảng cách, mới có thể có thái độ tự nhiên khi ở chung với người khác.

Lưu Nhiên già đời hơn so với Quý Nguyên, ở trong đoàn phim thỉnh thoảng đạo diễn cũng nghiêm túc nói chuyện với cậu ta, nhưng Quý Nguyên cũng sẽ không có cái lúc như thế.

Cho nên rốt cuộc nói, sau lưng có chỗ dựa vẫn là rất thoải mái, trong đó Lưu Nhiên lại có một chút tình cảm hâm mộ.

"Nếu không mua mang về khách sạn ăn đi?" Lưu Nhiên nói.

"Cũng được." Quý Nguyên gật đầu, anh nói với Ngô Lượng, "Ngô Lượng tí nữa anh đến nhà hàng chụp thực đợn cho em với, sau đó em sẽ nói với anh muốn mua cái gì."

Lúc nói chuyện chân Quý Nguyên cũng không ngừng, dùng mủi giày đạp một cục đá nhỏ trên lối đi bộ, đạp mấy cái không có ổn định, giày không cẩn thận đạp vào bồn hoa ở bên cạnh.

"Tôi đá!" Quý Nguyên nhìn chằm chằm mũi giày của mình, ngồi xổm xuống nhìn, tình cảnh đau lòng mà không có lời nào có thể miêu tả được, "Giày của tôi!"

Chu Diễn cũng đi theo ngồi xổm xuống, nhưng mà cái cậu nhìn không là giày mà là mũi chân của Quý Nguyên: "Không có vào thịt chứ?"

Hai người đầu đối đầu, Chu Diễn còn đưa tay sờ sờ mũi chân của Quý Nguyên.

"Bên ngoài giày bị cọ hỏng rồi, " Quý Nguyên ai một tiếng, mũi chân lại ở trên đất qua lại ma sát hai cái, "Thôi, chấp nhận đeo vào thôi."

Đôi giày xăng-̣đan này Lưu Nhiên nhận ra được, là một sản phẩm mới trong bộ sưu tập hè của se¬cret, cũng không coi là quá đắt, hình như giá bán ra là 3000 tệ. Dĩ nhiên tính theo mức thu nhập của Quý Nguyên vào kim chủ đại nhân sau lưng thì cái này cũng không đắt lắm.

Nếu đã cho rằng Chu Diễn là cậu chủ, suy nghĩ của Lưu Nhiên cũng theo người mở ra.

Ban đầu khi cậu chủ nhà họ Chu vẫn còn sống có không ít minh tinh sống dễ chịu, hiện tại có mấy người cũng đã chiếm được những vị trí rất tốt. Căn bản khi đi chung với cậu chủ nhà họ Chu đều có thể nắm bắt được, sau lưng có lời nói của ba đó tài nguyên quảng cáo tốt không ngừng, đừng nói là đôi giày ba nghìn tệ, coi như là một đôi ba vạn cũng mang vào không chớp mắt.

Từ góc độ này mà nghĩ, Lưu Nhiên lại cảm thấy cái kiểu đau lòng lúc này của Quý Nguyên thật sự là thuần phác đáng yêu.

Xe chạy một đường đến lầu dưới khách sạn, lúc này trời sắc đã gần tối.

Trợ lý của Quý Nguyên và của Lưu Nhiên đi mua lương bì, Quý Nguyên lại muốn sai bảo Chu Diễn làm việc: "Em đi sát vách mua chút trái cây có được hay không, anh cảm thấy hơi buồn mồm."

Kể từ khi lên xe Chu Diễn không nói gì, cả quãng đường đều là cầm điện thoại di động gửi tin nhắn. So sánh với việc thỉnh thoảng Lưu Nhiên liếc mắt nhìn cậu một cái một cái, dường như Quý Nguyên vô cùng quen thuộc với sự yên tĩnh của Chu Diễn, cũng không có cùng Chu Diễn nói gì, mà cùng những người khác thao thao bất tuyệt bắt đầu từ chuyện lương bì đến chuyện rảnh rỗi hàng ngày linh tinh.

Nhưng mà không ngờ lúc này bỗng nhiên sai bảo người khác cực kỳ thuận miệng.

Hai trợ lý đi, trên xe chỉ còn lại ba người bọn họ, Lưu Nhiên lại càng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Cũng may Chu Diễn để điện thoại di động xuống đáp một tiếng, sau đó xuống xe, nghiêng đầu đi về phía quầy trái cây.

"Chúng ta đi vào trước, một lát đến phòng anh ăn cơm tối." Quý Nguyên nói.

Đợi đến khi hai người vào thang máy Lưu Nhiên mới biết Quý Nguyên cố ý đuổi Chu Diễn ra, muốn nói chuyện với cậu.

"Sao lúc buổi chiều em lại không có tinh thần vậy?" Trong thang máy đang lên cao, Quý Nguyên hỏi Lưu Nhiên, anh thử dò xét nói, "Có phải về chuyện của Chu Diễn hay không?"

Lưu Nhiên nghĩ đã che giấu, "Không có, " nhưng lần đầu tiên không nhịn được hiện ra khuôn mặt sầu khổ, vì vậy lập tức bị Quý Nguyên nhìn ra.

So sánh với sự lúng túng của Lưu Nhiên, ngược lại Quý Nguyên càng không ngại ngùng, anh chân thành nói: "Xin lỗi, anh đã đoán được có thể là vấn đề là em ấy, em không cần phải để ý đến em ấy, em ấy không hung dữ chút nào."

Mặc dù sau khi nói ra câu này Quý Nguyên cũng cảm thấy vô cùng chột dạ, nhưng mà cũng không thể vì vậy mà để ảnh hưởng đến quá trình quay phim chứ? Anh nhắm mắt tiếp tục nói chuyện vớ vẩn: "Nhưng mà Chu Diễn này lại có chút hướng nội, sau này ở quen sẽ thấy em ấy là người vô cùng hòa ái dễ gần."

Trên mặt Lưu Nhiên viết: lời anh nói ra em có thể tin sao?

Thật ra ngay cả bản thân Quý Nguyên cũng không tin, nhưng anh không hề từ bỏ mà an ủi Lưu Nhiên: "Đổi lại góc độ nghĩ, phần diễn còn hơn nửa tháng nữa sẽ quay xong, có phải rất tốt hay không?"

Lưu Nhiên nhìn khuôn mặt chờ mong của Quý Nguyên, cũng không nỡ lòng đi đả kích nhiệt tình của anh, chỉ có thể mạnh mẽ giả bộ được an ủi đến: "Đúng vậy."

Quý Nguyên cuối cùng là thở phào nhẹ nhõm.

Về chuyện lúc trước Quý Nguyên nói trước khi đi ra khỏi thang máy của anh, Lưu Nhiên coi như gió bên tai mà bỏ qua. Chờ Ngô Lượng và trợ lý của cậu ta xách theo đồ trở lại, cậu ta lập tức kiếm cớ kéo trợ lý của mình về phòng mình.

Trời mới biết một lát mà ngây ngô ở chung một chỗ với cậu chủ nữa thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng cả ngày này, thậm chí lo lắng đề phòng còn hơn nửa tháng nữa, Lưu Nhiên cũng rưng rưng tổng kết độc thân cho mình.

Nếu mình cũng có một người bạn, Chu Diễn không đến nỗi không yên lòng như vậy chứ? Nếu mình cũng có một bạn người, ít nhất khi ở hiện trường bị cẩu lương bao vây cũng không đến nỗi xót xa như vậy.

Trợ lý tiểu Trương khuyên cậu ta: "Nhiên nhiên, thật ra thì, đổi lại góc độ nhìn cuộc sống con người cơ hội sẽ mở rộng rất nhiều."

Lưu Nhiên ngửa mặt: "Cái gì?"

Tâm hồn đang mong đợi của cậu ta đang lại bị một bát cháo gà tầm thường tả tơi dội lên mặt, lại không nghĩ rằng tiểu Trương nói: "Nói không chừng em không phải là 0! Nói không chừng thử làm 1 cũng tốt lắm đây?"

Một tay Lưu Nhiên lấy gối fan tặng ném tới mặt của tiểu Trương: "Anh có thể đi đến địa ngục đi, tại sao chị em có thể X lẫn nhau, em phải ở trên đó!?"

Cuối cùng đây cũng làm một vấn đề tạm thời không có cách giải quyết, vẫn kéo dài đến đến lúc chiếu phim vào cuối năm, dần dần quan hệ của cậu ta và Quý Nguyên đã trở thành bạn bè tốt. Có lẽ là bởi vì Quý Nguyên đã nói tính hướng và vị trí của cậu ta cho Chu Diễn, sau đó Lưu Nhiên cũng gặp qua Chu Diễn hai lần, ngược lại đối phương không tiếp tục dọa người. Nhưng mà đến gần Quý Nguyên quá mức hay mấy cái hành động như vậy vẫn được coi là không cho phép, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều là mặt lạnh tiếp đón.

Hai bộ điện ảnh Quý Nguyên đóng trước khi nghỉ hè cũng lấy được thành tích rất tốt, hai bộ phim đó đều được trang web điện ảnh nổi tiếng trong nước cho điểm tám trở lên, thậm chí có một bộ còn gần được chín. Mà thành tích của《 gió xuân say 》cũng không tầm thường chút nào, tính cách nhân vật của Quý Nguyên trong ba bộ phim này không giống nhau chút nào, có người tốt cũng có người xấu, có ý chí kiên định cũng có cẩu thả mềm yếu, đánh giá kỹ thuật diễn của anh thì người trong nghề và khán giả đã công nhận là thượng thừa vả tính mềm dẻo cao.

Cho tới khi công chiếu《 giữa hè 》, căn bản khán giả đã tin tưởng đặt ra những bộ phim có Quý Nguyên tương đương với những bộ phim hay.

Nhưng mà 《 giữa hè 》 cũng có chỗ làm cho người ta ngoài ý muốn. Những fan phát hiện thế nhưng trong bộ phim này Quý Nguyên lại nhận diễn cảnh giường chiếu!

"Chính tôi cũng không thể tin được mắt của mình nữa!!! Cái cảnh giường chiếu đó cái cảnh hôn đó có phải đều là Quý Viên Viên!? Tôi còn tưởng rằng anh ấy sẽ luôn luôn duy trì tác phong không quay cảnh tình cảm thân thiết đấy, mẹ nó, đột nhiên ghen tỵ với Lưu Nhiên rồi, làm sao cậu ấy lại lấy đi nụ hôn đầu trên màng ảnh của Quý Viên Viên!"

"Hai người đều là Nam Thần của tôi! A a a a, tôi ăn cái CP này!"

"Lầu trên cậu ăn gà con ấy, người nhà của Viên Viên. Muốn để thê chịu khóc thật sao!"

Chẳng qua chỉ một ngày chiếu phim ngắn ngủi, căn bản fan trở về từ rạp phim lập tức muốn cuốn sạch weibo của Quý Nguyên Lưu Nhiên.

"Xin hỏi diễn cảnh giường chiếu ướt át như vậy có phải cùng người thận lên sân không! Cảm giác không hề có dấu vết cắt nối biên tập a a a a!"

"Cảm giác của tôi bị sai ư, vóc người của Lưu Nhiên càng ngày càng chăm sóc rồi, ôi!"

"Mặt của Lưu Nhiên là công! Vậy theo đó Quý Viên Viên thật sao!"

Kết quả không đến hai ngày lại có phỏng vấn tung ra, nói rõ những đoạn ngắn tình cảm này là dùng đóng thế. Cụ thể là thế nào ngược lại không có nói rõ, nhưng mà đối với fan đã báo cáo đầy đủ.

"Hắc hắc he he, tôi đã nói chắc chắn Quý Viên Viên sẽ không để cho tiểu thụ nhà mình phải khóc thầm."

Cũng có fan mắt rất độc.

"Ship CP Lưu Nhiên và Quý Nguyên, chẳng lẽ mọi người không nhìn ra Lưu Nhiên nhà tôi là thụ sao?"

Khó có khi Lưu Nhiên thấy được một anh hùng có ánh mắt tinh tường như vậy, tay hơi động ấn vào trang chủ liếc mắt nhìn, mẹ nó, là một anh chàng trai đẹp sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái.

Cụ thể động tác phía sau là cái gì Lưu Nhiên cũng quên mất, cậu ta chỉ biết chờ sau khi cậu ta phản ứng kịp thì người đã nằm trên giường nhà fan sau đó nhìn chằm chằm trần nhà mà thở hổn hển.

Dưới thân chịu loại bình luận này có thể để cho cậu ta làm rõ cái gì sao? Lưu Nhiên dùng sự thực chứng minh là không thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.