5 giờ rưỡi sáng, Lâm Tảo đang ngủ ngon lành, chăn trên người đột nhiên bị xốc lên. Nàng rầm rì vặn vẹo, trở mình tiếp tục ngủ, một chân trắng nõn còn thập phần bất nhã co lên, làm lộ ra không ít cảnh xuân bên dưới váy ngủ. Tần Lộ đứng ở mép giường, dù hai tháng nay mỗi ngày đều cùng Lâm Tảo dính ở bên nhau, nhưng hễ nhìn thấy tư thế Lâm Tảo ngủ vừa lười biếng vừa quyết rũ, là nàng lại hâm mộ lại ghen ghét.
Dựa vào cái gì là chị em họ với nhau, mà người chị là nàng lại cao chỉ 1 mét 5, tư sắc thường thường, ăn gì cũng dễ béo, đã vậy da còn hơi đen. Mà em họ Lâm Tảo kia đã cao hơn nàng mười phân thì thôi, dung mạo lại mỹ diễm, ăn cái gì cũng không mập, da thịt còn trắng mịn đến tỏa sáng? Nhìn khuôn mặt thủy nộn kia, hai chân dài tinh tế thẳng tắp, có chỗ nào giống nha đầu ngốc được hai lão thái thái mở tiệm ăn nhỏ nuôi lớn ở dưới quê?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.