Tác giả: Tử Sơ Tửu
Edit: Hihihaha
Bốn bề yên tĩnh không một tiếng động.
Thời gian trôi qua dường như dài như một thế kỉ, Diệp An không đợi được đến khi anh ta mở lời, chỉ đành chủ động lên tiếng phá vỡ tình cảnh bế tắc này: " Tôi chắc không cần phải tự giới thiệu về bản thân mình nữa đúng không?"
Vì mức độ quan trọng của cuộc hôn nhân này đối với Tạ gia, có lẽ từ sớm đã đem thân thế của cô bao gồm có yêu đương chưa, có quá khứ gì không tốt hay không điều tra rõ ràng rồi, nếu anh ta đã đồng ý gặp cô, tự nhiên đều rõ ràng hết.
Tạ sóc vẫn trầm mặc như cũ, đến mí mắt cũng không nhấc lên.
"............"
Có thể, lạnh lùng như thế.
Diệp An cảm thấy mình còn một chặng đường dài phía trước, có chút mệt mỏi.
Ôn Nhược Du không có ở đây, Tạ Sóc lại nhìn không thấy,cô cũng không cần phải giả vờ tỏ ra dáng vẻ hiền lành thục đức, dứt khoát thả lỏng bản thân, nhìn đông ngó tây.
Không khí trong phòng ngột ngạt, mờ mờ nhạt nhạt.
Cô đứng dậy tắt đèn, sau đó đi đến dừng lại bên cạnh cửa sổ, nắm chặt rèm cửa sổ, dùng sức kéo.
Ánh sáng mặt trời như thủy chiều tràn vào, tươi đẹp rực rỡ, đem bóng đen đuổi đi.
Tạ Sóc đã ở trong phòng kín lâu, mất cảnh giác với sức nóng của ánh sáng mặt trời, vô thức di chuyển ngón tay, đôi môi mỏng mím chặt vào nhau.
Diệp An quay lại, nhìn thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-em-kieu-ngao/2548562/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.