Tạ Sóc đẩy cửa ra, giống như không xác định được Diệp An đã dậy hay chưa, đứng ở trước cửa một lúc, mới từ từ đi về phía trong phòng.
Diệp An cao giọng nhắc nhở: " Em đã dậy rồi, ở ban công bên này."
Tạ Sóc dừng bước chân lại, hướng về phía phát ra giọng nói của cô "nhìn", nhè nhẹ cau mày: " Sao vẫn chưa đi ăn sáng?"
Anh là đặc biệt đến gọi cô đi ăn sáng sao?
Diệp An có chút thụ sủng nhược kinh, vội vàng bận rộn cầm lấy điện thoại quay vào phòng: " Đi liền đây."
Vừa đi vừa trả lời tin nhắn của Thi Song Song: " Mình nghĩ chút đã, để sau hãng nói."
" Anh đã ăn chưa?"
Cùng Tạ Sóc đi ra khỏi phòng ngủ, Diệp An mới nhớ tới hỏi.
Tạ Sóc không lạnh không nhạt " ân" một tiếng.
Trong lòng Diệp An biết, ngày nào đó anh có thể đợi cô cùng ăn bữa sáng, đó mới gọi là kỳ tích thực sự xảy xa.
Đã mười giờ rưỡi, sắp tới giờ cơm trưa, Diệp An chỉ ăn một nửa chén cháo liền không ăn nữa.
Ăn sáng xong, cô lại lướt lướt những tin tức liên quan đến mình trên mạng, suy nghĩ phải giải quyết như thế nào.
Việc cô và Lữ Hồng có tiếp xúc, người người rất khó biết được, cho nên tin đồn là được phát ra từ phòng làm việc, hoặc chính là Lữ Hồng bên kia để lọt ra.
Cụ thể người đầu tiên truyền lời đồn là ai, không dễ phán đoán.
Bây giờ mạng Internet phát triển, tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-em-kieu-ngao/2548529/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.