Tối đó Khải Hân không đến Piano Coffee, lại chẳng một tin nhắn xin nghĩ phép khiến Hạ Anh vô cùng lo lắng, điện thoại lại không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Hạ Anh thật sự bất lực.
Đợi mãi vẫn không thấy Khải Hân đến, Hạ Anh bắt đầu cảm thấy lo lắng nhiều hơn, trước giờ Khải Hân có như vậy đâu. Hơn nữa bây giờ không có Khải Hân, khách vào quán cũng chẳng hứng thú gì, dường như mỗi tối có Khải Hân kéo đàn, giờ đây đã trở thành một thói quen, có người đến đây cũng chỉ vì nghe Khải Hân kéo đàn. Cuối cùng cô quyết định gọi cho Khắc Du, hi vọng anh trai sẽ biết một ít thông tin gì đó về Khải Hân.
- Có chuyện gì sao em? - Đầu dây bên kia, Khắc Du bắt máy với giọng ngáy ngủ.
- Hôm nay Khải Hân không đi làm, hai có biết nguyên nhân không? - Hạ Anh gấp gáp nói.
- Cô ấy không đi làm sao? - Khắc Du bật dậy khỏi giường - Em thử gọi là cô ấy đi.
- Em gọi rồi nhưng không được, hai đến nhà bạn ấy xem thế nào đi - Hạ Anh giục.
Khắc Du không đáp, anh tắt máy cái rụp, phóng vào toliet với tốc độ ánh sáng.
Hai mươi phút sau, Khắc Du đã có mặt tại nhà Khải Hân, nhưng bấm chuông mãi vẫn không có ai mở cửa, hơn nữa trong nhà lại tối om chứng tỏ không có ai trong nhà. Khắc Du lo lắng lấy điện thoại gọi cho Khải Hân nhưng lại không liên lạc được càng khiến anh đứng ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-anh-yeu-em/2485198/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.