Những tia nắng chói chang rọi qua khung cửa sổ, cả căn phòng mang theo một màu nắng vàng hoe, trên giường một con sâu ngủ vẫn lăn qua rồi lăn lại mãi cho đến khi... rớt xuống đất.
- Ui da - Khải Hân nhăn mặt kêu than khi mình bị rớt xuống giường.
Cô đau đớn mở mắt ra nhưng vì thích nghi với ánh sáng chưa kịp cô đanh mặt nhắm mắt lại rồi sau đó mới cố gắng mở mắt ra lần nữa. Trời đã quá trưa, Khải Hân thầm nghĩ thế liền trèo lên giường lục tìm điện thoại để xem giờ. 8 giờ 15 phút, còn sớm chán, thường ngày thì 9,10 giờ cô mới chịu thức cơ mà. Nhưng Khải Hân bất chợt nhớ ra điều gì đó, cô vội lấy điện thoại xem một lần nữa, ngày 5 tháng 6 đập ngay vào mắt cô.
- Thôi chết rồi trể rồi.
Khải Hân như chiếc lò xo bật dậy khỏi giường, cô phóng nhanh vào toliet để làm vệ sinh cá nhân.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm, vậy mà cô lại thức dậy trể như thế. Haiz! Khải Hân nhanh chóng chuẩn bị cho mình một bộ trang phục cực kì bình thường bởi vì cô biết từ giờ trở đi cô không còn là công chúa của dòng họ Vương danh giá nữa.
Vừa ra khỏi cửa đã đâm sầm vào Khải Quân - em trai cô, không buồn xin lỗi lấy một tiếng cô vội vàng đứng dậy bước tiếp, chân bước đến cầu thang Khải Hân bất ngờ quay lại nói với em trai:
- Nói với mẹ chị đi làm, không cần đợi cơm trưa.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-anh-yeu-em/2485179/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.