Edit: Vân
Beta: Huyên
Khi Từ Ứng Hàn kéo Lâm Lung ra khỏi ngực Lâm Diệc Nhượng thì hờ hững nói: "Sắp phải thi đấu rồi, muốn chúc mừng thì đợi chúng ta vào được trận chung kết rồi hẵng chúc."
Bọn họ đang đứng ở chỗ bậc thang, rất gần đài thi đấu.
Lúc này, bọn họ đứng ở đây vẫn có thể nghe được âm thanh ồn ào của khán giả phía dưới.
Lâm Lung biết bọn họ sắp phải ra sân, không dám trễ nải nữa. Cô ngẩng đầu nhìn Lâm Diệc Nhượng, đôi mắt long lanh tràn ngập ý cười, cô vui vẻ nói: "Đợi em ở chung kết nhé."
"Đi đi, anh đợi em." Lâm Diệc Nhượng thân mật xoa đầu cô hai cái.
Lâm Lung và Từ Ứng Hàn về phòng nghỉ, không lâu sau, nhân viên đến thông báo rằng bọn họ có thể lên đài rồi.
Tuy trận đấu hôm nay là bán kết, nhưng đây cũng là trận đầu vòng playoffs của bọn họ.
Khi bọn họ vừa ra khỏi hậu trường, những tiếng ồn ào vừa phải ở bên dưới bỗng biến thành những tiếng thét chói tai. Bọn họ đứng trên đài thi đấu, do ánh đèn quá sáng, cho nên chỉ thấy phía dưới là một mảng tối đen.
Chỉ có ánh đèn kia chiếu sáng lòng bọn họ.
Những tấm bảng đèn có ID các tuyển thủ trên đó nhấp nháy trong bóng tối, trông như những ngọn đuốc nhỏ thắp lửa cho niềm tin mỗi người đang chuẩn bị thi đấu.
Người bình thường không hay bộc lộ cảm xúc như Từ Ứng Hàn lúc ngồi xuống vị trí cũng hít sâu một hơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-anh-thich-em/1711272/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.