Edit: Huyên
Beta: Tà
Rất nhanh đã có người bình luận phản bác anh.
“Chiến đội I.W hôm nay vừa mới thua.”
Lâm Diệc Nhượng cười lạnh một tiếng, dứt khoát không chơi tiếp, nhìn chằm chằm khung bình luận, giống như làm thế thì có thể thấy được người vừa hỏi. Anh nói: “Cho nên I.W không thể thua? Do Lâm Lung yêu đương nên thua trận?”
“Trước đây chiến đội I.W luôn thắng liên tiếp.” Hiển nhiên có người vẫn chưa từ bỏ ý định.
Sắc mặt Lâm Diệc Nhượng lạnh lùng, khóe miệng hơi nhếch, hỏi: “Trước đó thắng liên tiếp không phải do Lâm Lung chơi?”
“6666666666.”
“Anh vợ, sắc bén.”
“Giận đến như vậy rồi, có người vẫn thấy chưa đủ.”
Lâm Diệc Nhượng không để ý đám bình luận cười trên sự đau khổ của người khác kia, nói thẳng: “Thế nào là cạnh tranh trong thể thao? Ngay cả Jordan cũng có lúc thua lúc thắng, các người coi Lâm Lung là thần tiên à? Chỉ có thể thắng không thể thua?”
“Được rồi, tôi thừa nhận Lâm Lung nhà tôi là người đi MID tốt nhất trong liên minh.”
Lúc nghe được câu này, Lâm Lung xì một tiếng bật cười.
Chu Nghiêu phía sau thở dài một cái, nói: “Em còn cười, cần gì khiến cho cậu ta chấp nhặt với nước bọt của cư dân mạng như vậy, đừng để chuyện của chiến đội chúng ta liên lụy đến cậu ấy nữa.”
Hiện giờ trên mạng động một tí là xuyên tạc lung tung, thật khiến cho người ta không biết nên nói gì.
“Thắng thì khen, thua là chửi. Không biết còn tưởng là chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-anh-thich-em/1711264/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.