Edit: Huyên
Beta: Tà
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu xuống, gò má trắng trẻo của Lâm Lung lúc này giống như được rắc thêm phấn hồng, đôi mắt to sáng ngời vẫn luôn xoay động, giống như không biết phải làm sao.
Vẫn là Từ Ứng Hàn bình tĩnh hơn, anh buông cô gái nhỏ ra, hướng về phía người đàn ông đối diện, hơi cúi người: “Bác trai, chào bác ạ.”
Trước mặt người lớn, đại ma vương của LPL cũng trở nên lễ phép như vậy.
Chẳng qua là dù có lễ phép đến mấy cũng không ngăn nổi sắc mặt đen sì của Lâm Lập Khâm.
Ông nhìn Lâm Lung, qua hồi lâu mới hít sâu một hơi, mở miệng nói: “Đậu Đỏ, lại đây.”
Lâm Lung nhìn ông một cái, lại nhận ra Lâm Lập Khâm vẫn chưa trả lời câu hỏi thăm sức khỏe của Từ Ứng Hàn. Vì vậy cô gái nhỏ suy nghĩ hồi lâu mới nhẹ giọng nói: “Ba, đây là đội trưởng của con, Từ Ứng Hàn.”
Cô cho rằng ba không biết thân phận của Từ Ứng Hàn, cho nên cô không muốn đội trưởng phải lúng túng.
Nhưng cô cũng không biết, giờ phút này trong mắt Lâm Lập Khâm, Từ Ứng Hàn chính là một tên dáng dấp không tệ nhưng lại trăm phương ngàn kế muốn lừa con gái bảo bối của ông đi.
Người cha nào có con gái sau này lớn lên cũng sẽ có ngày như vậy.
Công chúa nhỏ ông nâng niu trong tay nói với ông, ba, đây chính là người con thích.
Lâm Lập Khâm vẫn luôn cảm thấy mình là một người cha sáng suốt, nhưng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-anh-thich-em/1711224/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.