Edit: Hạ 
Beta: Tà + Huyên 
Tất cả mọi người nhìn cô bé vừa được cho phép kia, cô chỉ mất một giây đồng hồ từ trên ghế đứng lên, bỏ lại một câu em lên lầu thay quần áo, liền chạy ra ngoài. 
Từ Ứng Hàn cúi đầu nhìn tay áo, cảm thấy hình như mình quá mềm lòng. 
Vẫn là Ngô Địch cười một tiếng, nói: “Quả nhiên phụ nữ không có sức đề kháng với việc đi dạo phố. Dù chỉ là đi siêu thị.” 
JG cùng SP không hẹn mà cùng gật đầu. 
Ngô Địch giễu cợt: “Hai tên xử nam các người thì biết cái gì?” 
Nhìn từ bên ngoài, Ngô Địch là người ở trong đội lâu nhất, tính cách cũng chững chạc giống như cha già. Nhưng trên thực tế, Ngô Địch đôi lúc rất độc miệng, kỹ năng chế nhạo không hề thua kém so với Từ Ứng Hàn. 
Giống như bây giờ. 
Hai người JG và SP bị anh ta giễu cợt một phen, cuối cùng chỉ có thể nhìn nhau một cách bất lực. 
Bởi vì thật sự không có cách nào phản bác được. 
Đây chính là nỗi khổ tâm của game thủ eSports nha. 
Giản Dịch sờ sờ mũi mình, tốt bụng lên tiếng: “Hàn ca, em nghĩ anh nên ngồi xuống đợi đi, theo em thấy thì chưa qua nửa tiếng, cô ấy sẽ không xuống lầu đâu.” 
Từ Ứng Hàn không lên tiếng. 
Ai ngờ năm phút sau, một cái đầu ló ra từ cửa phòng huấn luyện. 
Lâm Lung hơi thở dốc, cười nói: “Em thay quần áo xong rồi, mình có thể đi được chưa.” 
Tất cả mọi người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-anh-thich-em/1711186/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.