Chiều nay lớp Tử Đằng được nghỉ tiết cuối do giáo viên bận họp đột xuất. Nàng còn có chút việc ở gần trường vào buổi tối, nên nàng quyết định ở lại trường để không phải tốn thời gian di chuyển. Sau khi tạm biệt Duy Đông ở cầu thang lầu một dãy C, Tử Đằng thong thả đi lên các lầu trên bằng thang bộ. Lúc này nàng chợt nghĩ có lẽ trường học không lắp đặt thang máy cũng có mặt tốt, gián tiếp khuyến khích học sinh vận động cơ thể nhiều hơn sau những lúc ngồi học trong lớp.
Các lớp học khác vẫn đang diễn ra. Lúc Tử Đằng đi được một nửa cầu thang dẫn lên lầu bốn, ở khúc quanh, nàng nghe thấy tiếng giày thể thao ma sát với nền gạch nghe rất gấp rút, càng lúc càng tiến lại gần mình, sau đó chậm dần và cuối cùng là dừng lại hẳn. Theo phản xạ nàng quay lại nhìn xem đó là ai. Nếu là giáo viên nàng sẽ gật đầu chào, còn nếu là học sinh nàng không quen, nàng sẽ không để ý đến nữa. Nhưng trong trường hợp này nàng cảm thấy khó xử. Nàng nên xếp người đang đứng bất động ở dưới kia mà nhìn chầm chầm mình là xa lạ hay có quen biết? Chợt nhiên, nàng nhớ lại cuộc gặp gỡ đầu tiên đầy đột ngột, kì lạ và rối như tơ vò với chàng trai này lần trước.
Chàng ta là người phá vỡ sự im lặng kì khôi này, nói: "Em có thể nói chuyện riêng với chị một chút được không?"
Cả hai lần chàng ta đều xuất hiện thình lình từ một nơi nào đó, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phan-ung-tu-dang-x-love-tim-x/2828330/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.