Kể từ đêm hôm đó không vui mà bỏ đi, mấy ngày nay Doãn Triệt cũng không xuấthiện trước mặt Trần Hi nữa, Trần Hi cũng cảm thấy thoải mái, ngày hôm sau khitỉnh lại thì những thứ kiêm tiêm trên người cô đã được rút đi, ngoại trừ vô nướcbiển định kỳ, cơ thể cô gần như đã hồi phục hoàn toàn.
Lầu đầu tiên bảo mẫu của Doãn gia dẫn Niếp Niếp đến, lúc đó Trần Hi đã tỉnhlại cùng Niếp Niếp nói chuyện phiếm, dù sao cũng là máu mủ của mình, cô có thểcảm nhận được lòng mình mềm mại đi. Quả nhiên đúng như Trần Hi dự liệu, thờigian qua Niếp Niếp cũng không vui vẻ, Niếp Niếp vốn là công chúa được mọi ngườicưng chiều, đột nhiên có một bé trai khác đến giành lấy tất cả tình thương củanó, con bé rất mất mác. Có lẽ Niếp Niếp còn quá bé, con bé không biết mất mác làgì, nhưng trong lúc vô thức nó cũng có những hành động biểu lộ ra ngoài. Trần Hiphát hiện Niếp Niếp rất thích cắn móng tay, trong ánh mắt của con bé cũng lộ rasự cô đơn.
Vì thế, trong lòng Trần Hi rất chua xót, cô có thể cảm nhận được cảm giác củaNiếp Niếp, mẹ hôn mê, ba bận rộn công việc, vốn là cháu nội đích tôn được yêuthương, bây giờ ngay cả người giúp việc trong nhà cũng thấy được con bé bị đốixử bên trọng bên khinh như thế nào.
Trần Hi làm như vô tình hỏi Niếp Niếp một câu, nếu như ba mẹ không ở cùng mộtchỗ, Niếp Niếp sẽ nguyện ý theo ai, có lẽ bây giờ thông tin cực kỳ phát triển,ngay như Niếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/2503219/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.