“Mẹ. . . . . . Mẹ. . . . . .” Bên tai Trần Hi không ngừng vang lên giọng trẻcon non nớt, cô hốt hoảng cảm thấy thân thể nặng trĩu, vừa mỏi vừa đau, mí mắtcũng nặng trịch muốn mở ra cũng không mở được.
Cô muốn đáp lại tiếng kêu này, nhưng cô không biết có lúc chuyện này lại trởnên khó khăn nh vậy.
“Ba, ba kêu mẹ tỉnh dậy đi, không phải ba đã nói là mẹ không sao mà.” Tiếngcon nít lại vang lên, Trần Hi cảm giác như nghe được tiếng người đàn iing thởdài, hơi thở ấm áp thổi bên tai cô, tiếng thở dài này biểu hiện anh ta rất bắcđắc dĩ.
“Niếp Niếp, mẹ sẽ không có chuyện gì, ngoan, ngày mai chúng ta trở lại thămmẹ, mẹ nhất định sẽ tỉnh lại.” Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Trần Hi,đầu óc cô bắt đầu hồi tưởng lại tình cảnh ngày hôm qua, không phải cô đã bị Jessbắn trúng sao.
Nhưng khi nào mà cô và Doãn Triệt đã có con với nhau rồi? Chẳng lẽ cô đã hônmê mấy năm, mà trong lúc hôn mê lại sinh con? Nếu đúng là như vậy, thì cả cuộcsống của cô luôn là những câu chuyện thần kỳ rồi!
Đầu Trần Hi có chút đau, làm cô không nhịn được mà thốt lên một tiếng rấtnhỏ.
“Bác sỹ, mau đến kiểm tra xem, tôi nghe thấy cô ấy lên tiếng.” Trần Hi nghera trong giọng nói của Doãn Triệt tràn đầy sự vui mừng.
Cô có cảm giác có người đang lật mí mắt của mình, ánh sáng chói mắt rọi vàolàm cô có chút khó chịu.
Trần Hi cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/2503215/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.