Doãn Triệt vô cùng phiền não, từ khi Trần Hi mất tích đến bây giờ đã hơn mấyngày rồi, hắn không hiểu nổi, một người sống sờ sờ ra như thế đột nhiên lại cóthể biến mất, hơn nữa còn hoàn toàn không có tung tích.
Khương Sâm cùng Jess đều đi tìm người, mà hắn ngoại trừ ngày ngày ở chỗ nàyphiền não ra, cũng không giúp ích được gì, hắn cảm giác mình thật vô dụng, rõràng mình mới là người đàn ông của cô ấy, nhưng lại là người vô dụng nhất trongba người đàn ông này.
“Trăm việc không dùng được nhất là thư sinh” những lời này sao bây giờ so vớihắn lại có đạo lý như vậy. Doãn Triệt vô cùng tự tin trước kia trong giây phútTrần Hi mất tích bị đả kích hoàn toàn, hắn cảm thấy mình thật không bằng nhữngtên đàn ông cặn bã nhất.
“Thế nào, còn chưa tìm được người?” mẹ Doãn mới vừa đi mua đồ từ bên ngoàitrở về, liếc mắt nhìn thấy bộ dáng uể oải của con trai, xe ra vẫn thật là chướngmắt.
“Vẫn chưa. . . . . .” Doãn Triệt nhìn mẹ Doãn một cái, tiếp theo sau đó cúiđầu trầm tư.
Trần Hi mất tích cũng không phải bí mật, mọi người trong trường học cơ hồ đềubiết, bao gồm cả cha mẹ Trần Hi.
Doãn Triệt hiện tại điều duy nhất có thể làm là thỉnh thoảng gọi điện thoạicho cha mẹ Trần Hi, tùy thời điểm mà thông báo tình hình cho họ.
Lúc đầu hắn còn có thể tìm cách nói cho qua chuyện một chút, đáng tiếc theothời gian trôi qua, hắn hiện tại cũng không biết nên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/2503185/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.